81 Từ cái đêm anh ta cứu hai chị em cô trong cái đêm mưa to gió dữ kia, bắt đầu từ khi đó, trái tim vốn đã lạnh như băng của cô, không biết đã bất giác loạn nhịp vì anh từ khi nào.
82 "Bác sĩ?" Đầu Doãn Băng Dao còn đang choáng váng, hoảng loạn từ đêm hôm qua. "Sáng sớm hôm nay, cậu chủ tới phòng cô, thấy cô nằm dưới đất, vì thế đã gọi bác sĩ tới.
83 "Vậy khi nãy anh nói gì với cô bé ấy vậy? Doãn Băng Dao tò mò hỏi. "Nói là sẽ mua tất cả số hoa của cô bé ấy, để cô bé về nhà sớm một chút" Thẩm Hiên Bạch nói.
84 Người kia đẩy Doãn Băng Dao vào trong phòng, nhấc chân đá cánh cửa phòng khép lại, vội vàng đưa tay bịt miệng cô. Trong lúc hoảng hốt, cô liền há miệng nghiến răng nghiến lợi cắn tay anh ta.
85 Cởi quần áo xong Doãn Băng Dao vẫn đứng trên bờ, hai tay ôm ngực, lạnh đến run lập cập. "Lạnh thì xuống nước đi" Ngự Giao cười nhạo nói, "Không phải cô thông minh lắm sao? Sao bây giờ lại đần như vậy""Nước.
86 Tiếng nước chảy ào ào, kết hợp với tiếng nam nữ ân ái, tại thành một khúc nhạc xuân. Ngự Giao giữ chặt vòng eo Doãn Băng Dao, không ngừng đâm vào cơ thể cô.
87 Ngày hôm đó Doãn Băng Dao nhận được điện thoại Ngự Giao gọi tới, bảo cô tới một nhà hàng dùng cơm. Cô cảm thấy hôm nay anh ta rất kỳ lạ, từ trước tới giờ cô chưa từng thấy anh ta như vậyNhà hàng Ngự Giao kêu cô tới là một nhà hàng năm sao mang đậm phong cách truyền thống Trung Hoa.
88 Doãn Băng Dao cảnh giác ngồi dậy, mái tóc bình thường luôn được búi lên bởi một chiếc đũa giờ phút này được xõa tung trên bờ vai, đầy quyến rũ. Đôi mắt hạnh của cô nhìn người đàn ông bên cạnh đầy đề phòng.
89 Doãn Hoan Hoan đứng ở ngoài cửa, dáng vẻ lo lắng muốn khóc. "Đã xảy ra chuyện gì? vào nhà hãy nói" Doãn Băng Dao kéo Doãn Hoan Hoan vào nhà"Chị, nhà chúng ta.
90 Quản gia Từ thấy Doãn Băng Dao tới, vẻ mặt lập tức trở nên u ám. "Quản gia Từ, xin hỏi Thẩm Ngạn Bằng có ở nhà không?" Doãn Băng Dao lễ phép hỏi quản gia từ.
91 Anh ta đi đến ngồi xổm xuống trước mặt cô, nhìn cô bằng ánh mắt hết sức quái dị. "Anh. . . anh muốn làm gì?""Từ nay về sau, tôi giao cho cô một nhiệm vụ""Nhiệm vụ gì?" từ trong ánh mắt của anh ta, cô có thể đoán ra, chắc chắn đó không phải chuyện tốt đẹp gì.
92 Cúp điện thoại, trong đầu Doãn Băng Dao hết sức rối loạn, đã từng lên tiếng cầu xin Ngự Giao một lần nhưng không được. Phải tìm cơ hội thử lại một lần nữa.
93 Doãn Băng Dao ngước mắt, lạnh lùng thốt ra một từ: "Không""Từ trước tới giờ chưa từng sao?""Chưa"Trước đây từng rung động, nhưng hiện giờ, cô muốn xoa đi tất cả mọi hình ảnh của anh ta trong lòng mình.
94 Không phải bà ấy bị thần kinh sao? Tại sao bây giờ nói chuyện lại có vẻ bình thường vậy?Cô quyết định không lên tiếng, muốn nghe xem bà ấy nói những g, rụt đầu lại, núp ở bên cửa nghe lén.
95 Doãn Băng Dao cả kinh, đột nhiên cả người bị kéo từ trên ghế sofa đứng lên. Cô mệt mỏi mở mắt, nhìn thấy một gương mặt tuấn tú căm phẫn đáng phóng đại trước mắt.
96 Doãn Băng Dao kinh ngạc, xoay người muốn chạy trốn, tiếng nói của quản gia Từ đột nhiên vang, "Cô định đi câu? Cô Tô đã chờ rất lâu rồi đó. "Tô Y Thu nghe thấy tiếng động, buông quyển tạp chí xuống, nhìn về phía Doãn Băng Dao mặc bộ đồng phục người giúp việc.
97 Anh nặng nề bỏ quyển sáng trên tay xuống, "Người chết? không, nó là em trai tôi, là cậu hai nhà họ Thẩm, không phải người chết"Ngự Giao dường như rất không hài lòng với hai từ "người chết" của Doãn Băng Dao khi nói đến Thẩm Gia Hạo.
98 Ngự Giao lạnh lùng nói: "Tôi tìm cô đển nói cho cô biết, ngày mai sẽ cử hành hôn lễ, ngày hôm nay cô không phải làm gì, nghỉ ngơi lấy tính thần thật tốt, tôi muốn em trai tôi nhìn thấy cô dâu xinh đẹp của nó.
99 "Được rồi, mau đi đi" Ngự Giao lầm tờ báo, gác chân lên chiếc ghế sofa khác, nhà nhã lật tờ báo. Doãn Băng Dao nhìn gương mặt tuấn mỹ nhưng khiến người ta chán ghét của anh, trong lòng tức giận cũng không giám bộc phát.
100 Trong nhà họ Thẩm, quy định không được lớn tiếng ồn ào, cũng không được phép chạy nhảy, phải đi nhẹ nhàng. Người giúp việc kia mặc dù trong lòng rất suốt ruột nhưng cũng chỉ có thể bước nhanh chân hơn.