1 Bóng đêm mịt mù, vô vàn ánh sao lấp lánh, đêm đầu hạ nên còn hơi lạnh. Phía sau hoa viên phủ đệ viên ngoại công bộ ngũ phẩm Hạ Hồng, trên thảm cỏ xanh truyền đến thanh âm đôi nam nữ nói chuyện.
2 Nghe xong lời nói của lão đầu. Mạnh Thiên Sở sửng sốt, lăn lông lốc ngồi dậy, mọi nơi nhìn nhìn, lại nhìn chằm chằm quần áo của một đám cả trai lẫn gái đang vây quanh mình, lại kỳ quái, lắp bắp nói: "Các ngươi…các ngươi…, ta… ta…"Vì cớ gì mà hắn có phản ứng này? Nguyên lai, Mạnh Thiên Sở này không phải Mạnh Thiên Sở.
3 Lão đầu phía sau đuổi theo vài bước nói: "Thiếu gia, lão nô ở cửa hầu hạ. "Mạnh Thiên Sở gật gật đầu, nghĩ thầm rằng, ta vào động phòng hưởng thụ nhân sinh thú vị, ngươi không ở cửa chờ, chẳng lẽ còn muốn theo vào phải không?Phi Yến đã đi vào trong phòng, Mạnh Thiên Sở cũng vội vàng vạch rèm cửa rồi đi vào.
4 Mạnh Thiên Sở chỉnh lại y phục, nhìn quay xem có người nào chú ý tới mình không. Tốt lắm, trừ lão đầu đang cung kính đợi hắn ở đó, không có ai cả. Hiện tại, Mạnh Thiên Sở xem như hiểu được, lão đầu vì cớ gì mà chờ hắn ở cửa.
5 Lão đầu vội hỏi: "Việc này lão nô làm tốt, lão nô đến phòng bếp bảo bọn họ làm, thiếu gia muốn ăn gì ạ?"Mạnh Thiên Sở lắc đầu nói: "Không, ta bảo Phi Yến làm, lão tử dù thế nào cũng là cô gia, ngay cả một tiểu nha hoàn cũng không chỉ huy được, còn là cô gia cái rắm! Bảo ngươi viết thì ngươi viết!"Lão đầu đoán rằng chắc là vừa rồi ở động phòng bị tiểu thư cùng nha hoàn làm bực bội, không có biện pháp với tiểu thư, trong lòng hờn dỗi, bèn cố ý gây sức ép lên Phi Yến.
6 "Phi Yến làm gì ngươi?" Hạ phu nhân hỏi. "Nàng đẩy một Thiên Sở một cái, thiếu chút nữa ngã vỡ đầu" hắn nói khoác như thật, "sau đó ném Thiên Sở ra khỏi động phòng, những điều đó lão đầu đều chứng kiến, hai người nếu không tin có thể hỏi lão đầu.
7 Mạnh Thiên Sở nói: "Chuyện này không trách Phượng Nghi, chủ yếu là chủ ý của Phi Yến. ""Không phải…" Phi Yến theo bản năng biện giải, lập tức phát hiện ra mình không thể giải thích.
8 Mạnh Thiên Sở vượt lên trước, đến bên cửa động phòng, quay đầu cười hỏi: "Nương tử, Phi Yến, bây giờ ta có thể vào động phòng không?"Hạ Phượng Nghi hừ một tiếng, vén rèm cửa bước vào.
9 Đây là giường của Phi Yến, chăn gối đều thoang thoảng mùi thơm tự nhiên, nằm ôm cái chăn mềm mại, cũng giống như ôm một ôn nhu nữ tử trong lòng, Mạnh Thiên Sở trong lòng không khỏi rung động.
10 Lão đầu đang quét tước ngoài sân, thấy Mạnh Thiên Sở đi ra, vội chạy ra đón. Mạnh Thiên Sở nói: "Tối hôm qua lão gia dặn ta sáng nay đến thư phòng tìm người, ngươi đi theo ta.
11 Hạ Hồng sắc mặt lúc này mới giãn ra, nói: "Hiền tế, sư gia trợ giúp quan viên xử lý trưng thu gạo và tiền, thẩm tra xử lý án kiện, xử lý tranh cãi trong dân chúng, điều tra phá án, giải oan cho dân, tác dụng trọng đại, sao lại có thể coi như không quan trọng.
12 Hạ Hồng vào thư phòng, thấy Mạnh Thiên Sở trong tay còn cầm quyển sách đang khổ đọc, vuốt chòm râu liên tục gật đầu, rất vừa lòng, nghĩ thầm con rể cũng là đứa hiếu học, đứa trẻ hiếu học luôn làm người ta thích, lại nhìn thấy trong tay hắn là quyển "Đại Minh luật", nhíu mày hỏi: "Ngươi vẫn là muốn làm hình danh sư gia?""Vâng, thưa nhạc phụ đại nhân, đây là nguyện vọng lớn nhất của tiểu tế.
13 "Có biện pháp!" Mạnh Thiên Sở ho khan hai tiếng, lúc này mới rồi nói tiếp: "Trước khi sinh ra, thai nhi dựa vào cơ thể mẹ cung cấp dinh dưỡng qua cuống rốn, sau khi sinh cắt đứt cuống rốn, việc cung cấp dinh dưỡng qua cuống rốn ngừng lại.
14 Hạ Hồng nhìn bộ dáng uể oải của Mạnh Thiên Sở, có chút không đành lòng, nói: "Lúc trước vi phụ đã hứa hẹn đề cử ngươi làm hình danh sư gia, không thể nuốt lời, nhưng ngươi cũng mới bắt đầu nghiên cứu hình luật, vi phụ không thể tùy tiện đề cử.
15 Vừa quay đầu lại, thấy Phi Yến đi đến dựa vào cửa một trong mấy gian trước mặt, có ba người đang ăn cơm ở đó. Phi Yến lấy trong người một miếng bạc vụn đặt lên bàn: "Phiền ba vị nhường chỗ này cho ta, tiền cơm ta trả, còn phần này là của các vị, thế nào?"Ba người kia thoáng nhìn miếng bạc, khoảng năm đồng, nhất thời mừng rỡ, vội vàng khom lưng cầm bạc đứng lên, vô cùng cao hứng bỏ đi.
16 Không ngờ, Phi Yến lại nói tiếp: "Tiền này hình như cũng là tiền của Hạ gia. "Lão đầu trầm giọng nói: "Phi Yến cô nương, ngươi sai rồi, đây là tiền tiêu hàng tháng ta dành dụm được.
17 Thiếu phụ nọ cấu nam tử một cái, hắn liền vội nói: "Vừa hay, bọn tại hạ cũng đang định đi Tô Châu, vậy chúng ta kết làm đồng hành được không?"Mạnh Thiên Sở lúc này chỉ muốn mau mau chóng chóng rời khỏi nơi này, chẳng suy nghĩ nhiều, chắp tay nói: "Vậy xin cảm tạ!"Thấy Mạnh Thiên Sở đáp ứng, ánh mắt thiếu phụ tràn ngập vui vẻ, liền nói: "Thật tốt quá, xin mời huynh đệ lên xe.
18 Mạnh Thiên Sở thầm nghĩ, ta sẽ chờ chứ, chỉ sợ các ngươi không chửi mắng, cái bụng đầy nộ hỏa của ta sẽ không có chỗ để phát tiết. Hắn chậm rãi quay đầu lại, khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Hạ Phượng Nghi.
19 Mạnh Thiên Sở nghĩ lại, qua những chuyện vừa rồi, quả thực mình cũng mạnh mồm bạo miệng, nhưng thực tế đã không xu dính túi, bây giờ chủ yếu là tìm một nơi yên ổn dừng chân, tốt nhất là đáp ứng bọn họ, đến Tô Châu làm tiểu nhị một thời gian, sau đó sẽ tìm công việc thích hợp khác.
20 Tuy trong bụng vô cùng vui sướng, nhưng mặt Mạnh Thiên Sở lại sầm xuống như vừa bị khi nhục, chẳng nói chẳng rằng, lấy cái ống nghiệm định cất đi. Tiểu nhị kia vội vàng giơ tay ngăn lại, cười cười nói: "Khách quan, nếu giá cả không thích hợp, chúng ta có thể thương lượng mà, ngài đừng có gấp.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50