Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nạp Thiếp Ký 3

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 583
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Một gã pháp y xuyên qua thời gian trở về Minh triều, vào động phòng lại bị tân nương xinh đẹp đuổi ra, làm hình danh sư gia gặp được nhiều vụ kỳ án: "Cổ tự mưu sát án" , "Động phòng mê án", "Thư viện huyết án", "Quỷ ốc giết người án" …, đều là tầng tầng sương mù, làm cho người ta đau đầu.

Danh sách chương Nạp Thiếp Ký 3


Chương 41: Động Cơ

41 "A di đà phật!" Huyền Âm gật gật đầu, tay hợp thành chữ thập, tuyên phật hiệu. "Thế thì sao? Điều đó nói lên cái gì?" Trương Chấn Vũ hỏi. "Ít nhất có thể nói Huyền Âm phương trượng vô cùng để ý đến Thính Tùng tự, không muốn Tần phu nhân làm bẩn chùa, cho nên, khó tránh khỏi giận dữ mà giết người.


Loading...

Chương 42: Người Xuất Gia Không Nói Dối

42 Mạnh Thiên Sở lắc đầu: "Không thể làm như vậy, vừa rồi chỉ là suy đoán của ta, không hề có chứng cứ xác minh, cho nên phương trượng đại sư chỉ là người bị tình nghi thôi.


Chương 43: Không Nói Dối

43 Tần Dật Vân còn muốn đá tiếp, bị Mạnh Thiên Sở ngăn lại: "Ông chủ Tần, đừng kích động, còn chưa điều tra rõ sự tình cơ mà!""Còn tra cái gì nữa, chân tướng đã rõ ràng, chính con lừa trọc này thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nương tử ta, bức gian không thành, rồi giết người diệt khẩu, Đưa nó đến nha môn, phen này phải đem hỏa thiêu tên dâm tặc này!"Hư Tùng cuống quýt nói: "Không…không phải ta giết! Thật sự không phải ta…" miệng hắn bị đá toạc, sưng vù lên, nói còn không rõ tiếng nhưng vẫn cố kêu oan.


Chương 44: Oán Hận

44 Hư Tùng vừa lùi vừa lấy tay che đầu, chỉ sợ Tần Dật Vân đánh: "Ta không nói dối, ngươi đợi một lúc, sau đó tỏ vẻ thất vọng, lại mặc quần áo rồi bước vào chùa.


Chương 45: Hạ Vượng

45 Tần Dật Vân biết những lời này của Mạnh Thiên Sở là thật, mặt ngẩn ra, trắng bệch. Vừa rồi đã nói mình ở Tần gia chịu khổ, còn tỏ ra oán hận nương tử, những điều này đều không nghe lọt lỗ tai.


Chương 46: Tang Vật

46 Đương nhiên đó vẫn chỉ là suy đoán. Việc điều tra phá án bắt buộc phải lần theo hướng có khả năng lớn nhất. Nếu khả năng đó là không thể, khi đó sẽ phải tìm hướng khác.


Chương 47: Phá Án

47 Hạ Vượng cứng họng, mặt tái mét, lúc đỏ lúc trắng. Rồi bỗng khàn khàn lên tiếng: "Oan uổng quá! Không phải ta giết, thứ này không phải ta lấy, không phải ta! Thật sự không phải ta! Nhất định có người vu oan giá họa!""Vu oan giá họa? Hắc hắc, hung phạm nào khi bị bắt cũng đều thích nói câu này!""Mạnh công tử, ta… ta bị oan… ta không có giết người, không giết người a! Nhất định có người muốn hãm hại ta! Cầu xin ngươi, xin ngươi hãy tin ta!""Được rồi, những lời đó ngươi cứ giữ lấy, khi nào gặp tri huyện đại lão gia hãy nói!" Mạnh Thiên Sở xoay người nói với Hư Tùng: "Lấy một cái dây thừng đến đây trói hắn lại, khi trời sáng áp giải xuống núi đưa đến quan phủ xử theo pháp luật!" Hư Tùng đáp ứng, vội vàng chạy đi tìm dây.


Chương 48: Nghi Ngờ

48 Vào đến phòng, thấy Mạnh Thiên Sở đang đứng bên giường, giống như đang chuẩn bị cởi quần áo, Phi Yến vội tiến lên giữ chặt tay hắn: "Thiếu gia, đừng… xin thiếu gia về phòng đi! Ta ngủ một mình cũng được mà!"Mạnh Thiên Sở quay đầu lại, liếc nhìn dáng người yểu điệu vô cùng xinh đẹp của Phi Yến, cười cười nói khẽ: "Vậy ta ngủ cùng ngươi cũng được, hai người ngủ càng ấm áp.


Chương 49: Lại Đến Hư Tùng

49 Hạ Phượng Nghi gằn giọng: "Đừng có hù dọa bọn ta?""Ta không dọa các ngươi đâu, vừa rồi lúc ăn cơm các ngươi không ở trai phòng nên không biết, chuyện đó thật đáng sợ.


Chương 50: Ai Đi Báo Án

50 Mạnh Thiên Sở yêu cầu mọi người đứng bên ngoài, còn mình mau chóng bước vào ôm lấy Hư Tùng. Hắn nâng thi thể lên một chút để thòng lọng rời khỏi cổ nạn nhân rồi cẩn thận đặt xuống đất.


Chương 51: Phản Ứng Sống

51 Sau khi khám nghiệm xong, Mạnh Thiên Sở bắt đầu kiểm tra hiện trường. Không tìm thấy dấu chân ở hiện trường, trên cửa sổ phía sau hắn tìm thấy vài dấu vân tay, nhưng sau khi thu thập và so sánh, đó là dấu vân tay của phương trượng Huyền Âm và Hư Tùng.


Chương 52: Nguyên Nhân Cái Chết

52 "Ngươi đừng sốt ruột, từ từ nghe ta nói, phản ứng sống có nghĩa là, người ta bị treo cổ khi còn sống sẽ để lại những biểu hiện khác với việc treo cổ một cái xác không hồn.


Chương 53: Ẩn Tình

53 "Ngươi đừng ngậm máu phun người!" Tần Dật Vân chỉ thẳng tay vào mặt Trương Chấn Vũ "Tối qua ta luôn ngủ trong phòng của Tễ Văn, nàng có thể làm chứng cho ta!"Tễ Văn đứng bên gật đầu: "Đúng vậy, cả đêm lão gia không có ra ngoài.


Chương 54: Thức Ăn Trong Dạ Dày

54 Tần Dật Vân vội la lên: "Mạnh công tử, ta… ta có Tễ Văn làm chứng, có thể chứng minh ta không rời phòng nửa bước, làm sao có thể giết Hư Tùng được!"Mạnh Thiên Sở cười: "Ông chủ Tần đứng nóng vội, cho dù ngươi không có người làm chứng, tư oán của ngươi với Hư Tùng chưa đến mức phải giết hắn.


Chương 55: Bóng Người Bên Cửa Sổ

55 Hạ Phượng Nghi lên tiếng: "Không đúng, tiện thiếp nhớ rõ, từ khi tướng công cơm nước xong trở về phòng, đến lúc đi cùng chúng ta ra ngoài, hẳn là phải đến nửa canh giờ.


Chương 56: Nói Dối

56 Tễ Văn vội nói: "Lúc đó lão gia nằm ở trên giường, cho nên không có bóng in lên cửa sổ…"Mạnh Thiên Sở không để ý đến nàng, tiếp tục nói: "Vừa rồi ta đã phán đoán, nửa canh giờ trước lúc đó Tần phu nhân đã chết, bóng người trong phòng lúc đó rất có thể là thi thể của Tần phu nhân!"Những lời này làm cho Hạ Phượng Nghi và Phi Yến rùng cả mình, trong khi trời đã sáng rõ.


Chương 57: Hung Thủ Chính Là Ngươi

57 Huyền Âm phương trượng lên tiếng trước tiên: "Đúng, đúng là tối qua Hư Tùng có nói như vậy. " Mọi người đều gật đầu phụ họa. Mạnh Thiên Sở nói tiếp: "Trong những việc đó, trước là tán tỉnh với Tần phu nhân, sau là xem trộm ông chủ Tần và Tễ Văn thân thiết, đều có quan hệ đến vụ án, chỉ còn duy nhất tình tiết: nấp ở sau phòng Tần phu nhân nghe lén! Bởi vì tiểu hòa thượng Hư Tùng nói điều đó ngay trước mặt mọi người, mà ở trong phòng lúc đó, một là Tễ Văn, người còn lại chắc chắn không phải Tần phu nhân mà là hung thủ! Nếu ta là hung thủ, ta lại nghe tiểu hòa thượng nói hắn nấp sau phòng nghe lén, chắc chắn ta sẽ ra tay giết người diệt khẩu cho dù hắn có biết được điều gì chăng nữa! Tuy rằng lúc đó hắn chưa nói ra, nhưng không có gì đảm bảo sau này hắn sẽ không nói ra, chỉ có người chết mới có thể im lặng mãi mãi mà thôi!"Phi Yến lên tiếng: "Không phải tiểu hòa thượng nói khi đó hắn chỉ thấy có hai bóng người và không nghe thấy gì sao, hung thủ giết hắn làm gì?""Ai biết được thật ra hắn đã nhìn thấy gì, nghe thấy gì? Đây là một ván cược, mà hung thủ đặt cả vào người chết, cho nên đã giết người diệt khẩu.


Chương 58: Chân Tướng

58 Tất cả đều ồ lên, cùng nhìn về phía Trương Chấn Vũ. Trương Chấn Vũ vẫn thản nhiên, lạnh lùng cười: "Mạnh công tử, lúc ngươi bảo Hạ Vượng là hung thủ, lúc lại bảo Tễ Văn là hung thủ, giờ lại nói ta là hung thủ, không biết cái nào là đúng đây?""Lần này chắc chắn đúng, bởi vì ngươi giấu đầu nhưng hở nhiều đuôi lắm!" Truyện Tiên Hiệp - -Y"Vậy sao? Thỉnh Mạnh công tử chỉ ra vài cái đuôi cho tại hạ xem sao?""Đương nhiên ta sẽ chỉ ra! Ngươi thật sự thông minh, tính toán các bước rất kỹ lưỡng, nhưng có điều người tính không bằng trời tính!""Xin Mạnh công tử đừng có nói chuyện không đâu nữa, cứ đưa chứng ra mới có sức thuyết phục.


Chương 59: Vật Chứng

59 "Xương cổ bị gãy? Xương cổ gãy nói lên được điều gi?" Tần Dật Vân hỏi. "Bình thường treo cổ không thể làm ảnh hưởng tới xương cổ được chứ đừng nói đến bị gãy.


Chương 60: Vân Tay Huyền Bí

60 Đương nhiên Mạnh Thiên Sở cũng nghĩ đến điều này, hắn cũng không nói nhiều, lấy trong vali ra một hộp mực đóng dấu, rồi bảo Huyền Âm đem đến một tập giấy, tự mình ấn cả mười đầu ngón tay vào hộp mực rồi in lên giấy, đoạn nói: "Mỗi người chúng ta đều có dấu vân tay khác nhau, nếu không tin, các ngươi có thể in dấu vân tay của mình ra giấy, sau đó đối chiếu với người khác sẽ rõ!"Không ai có phản ứng gì, thấy vậy Hạ Phượng Nghi huých khuỷu tay vào người Phi Yến, Phi Yến vội vàng nói: "Để ta, ta đến điểm chỉ xem vân tay khác như thế nào?" Dứt lời, nàng bắt chước cách làm của Mạnh Thiên Sở, in mười ngón tay lên giấy.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Đã Thỏa Mãn Em Chưa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30


Một Ngàn Tám Trăm Ngày

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 63


Nuôi Vợ Để Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Ông Xã Thực Tập

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 67


Duyên Hề

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 99


Lung linh như nước

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 66


Mập Đẹp, Béo Dễ Thương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


[Ngôn Tình] Mị Hoạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50