1 Trên giường, Dĩ Liêm như một con thú xé nát áo quần cô gái kia.
-Liêm, anh thật hư! - Tuy là nói như vậy nhưng tay lại thoăn thoắt mở từng cúc áo sơ mi của hắn
- Anh chỉ hư với em thôi bảo bối ạ! - Dĩ Liêm nói rồi sờ soạng khắp người cô gái kia, để lại các vết tím đỏ trông rất bắt mắt.
2 Cô vừa chạy vừa khóc nên không để ý va vào một người đàn ông lạ mặt. Không hiểu sao khi ở gần người đàn ông này cô cảm thấy rất an toàn, rất ấm áp. cô ngước lên để nhìn rõ khuôn mặt của hắn, thấy hắn đang dùng đôi mắt màu hổ phách nhìn chằm chằm vào mình.
3 4 năm sau, sân bay Thanh Hoa
" Chuyến bay mang số hiệu NT157 từ Paris (Pháp) về Thanh Hoa (Trung Quốc) đã hạ cánh an toàn" tiếng nhân viên hậu cần mặt đất vang vọng cả sân bay.
4 Cô bước về phía đám vệ sĩ của hắn ta, hắn thấy vậy liền nói:
- Cô em trông cũng ngon đấy. . . đi với anh một đêm anh sẽ cho em ăn sung mặc sướng cả đời.
5 Chiếc xe cấp cứu dừng lại trước bệnh viện Bạch - Lâm ( nơi tập trung đội ngũ y tế hàng đầu thế giới)
Và Mạch Dương - bác sĩ tốt nghiệp loại giỏi, bạn thân của anh, hắn đã chờ sẵn ở đó.
6 Cô bước ra từ nhà tắm thì đã thấy hắn dựa lưng vào tường, đôi mắt nhắm lại tĩnh thần. Khoảnh khắc này thật an yên, ít nhất cô cho là thế
. . . Nhà cô.
7 Cô theo hắn bước vào nhà. Người làm trong nhà nghe thấy tiếng bước chân liền bỏ hết công việc dang dở, cúi người:
- Chào thiếu gia, tiểu thư.
Hắn vẫn luôn lạnh lùng, gật đầu cho qua.
8 ___ 8h, bar Angle ___
4 người bước vào liền trở thành tâm điểm chú ý. ( 4 người đó chính là: Anh, cô, hắn và Từ Uy)
Họ không thèm để ý đến những lời bàn tán, tiến thẳng đến chỗ ngồi quen thuộc của mình.
9 Cô và hắn ngồi trên chiếc xe do Từ Uy lái về Cẩm Tú Viên.
Đây là ngôi biệt thự của hắn tọa lạc trên một ngọn núi sâu trong rừng, chỉ có người quen hắn mới biết đến nơi này.
10 Bình minh lên làm vạn vật như bừng tỉnh giấc. Uyển Thanh khẽ cựa mình, hơi nhíu mày khi thấy có cái gì đó nặng nặng trên eo. Cô tỉnh dậy mới phát hiện mình đang gối đầu trên tay Hàn Thiên.
11 15 phút sau.
Uyển Thanh bước xuống làm Bạch biến thái. . . à lộn, Bạch tổng của chúng ta đơ vài giây.
Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng; quần Jeans rách gối màu đen.
12 - Chết tiệt, phanh xe bị đứt rồi
- Cái gì. . .
Chuyện bị hãm hại đối với người có máu mặt ttong hắc đạo như họ đã là chuyện như ăn cơm bữa. Nhưng mà lần này, người đó nhắm vào ai, nhằm mục đích gì?
- Bây giờ, tôi sẽ cho chiếc xe lao xuống vực rồi rơi xuống biển.
13 Mà cũng không hẳn, đằng kia có một đám khói nhỏ
Uyển Thanh bước tiếp về phía trước thì thấy những căn nhà tranh đơn sơ được dựng tạm bằng lá cây. Các ngôi nhà này được xếp thành vòng tròn, xung quanh ngôi nhà to lớn nhất ở chính giữa.