1 Chương 1: Ước hẹn Áng mây lơ lửng chẳng thể nào nắm giữ Vẻ biếng nhác lại khiến người yêu thương Sự quyến rũ ẩn trong nét ngây thơ Làm anh chẳng thể nào quên được Mãi mãi yêu em, yêu nụ cười mê người Đã bao lần khiến anh mất trí Chìm đắm trong tình yêu của em, anh không còn cô đơn nữa Đây chính là ước hẹn kiếp trước của đôi ta.
2 Chương 3: Lần đầu gặp gỡ Đóng băng khoảnh khắc đó, đóng băng ngày đầu ta gặp nhau Đóng băng tình yêu này, đóng băng giây phút anh hôn em Đóng băng (Lâm Tuấn Kiệt) Bạch Ký Minh vừa bước tới hành lang đã nghe thấy tiếng ồn ào phát ra từ lớp mình dạy.
3 Chương 5:Lỡ mất Khi em đặt biệt ly vào bàn tay anh Anh nghe thấy tiếng tình yêu lặng lẽ vỡ tan. Lệ rơi trên lòng bàn tay (Vương Lực Hoành) Mặc dù gần một năm nữa mới đến Olympic Bắc Kinh, nhưng bất kỳ người Trung Quốc nào cũng đang phấn khởi chờ đợi ngày lễ trọng đại khiến thế giới phải chú ý đó.
4 Chương 7: Ngụy trang Yêu hết mình một lần Sau đó vùi sâu tận đáy tim Đau khổ? Dùng để chứng minh mình vẫn còn sống. (Bạch Ký Minh) Trừ Liêu Duy Tín và Đỗ Tử Thành phải lái xe chỉ uống một chai bia, nên còn gần mười người bọn họ uống hết chai rượu trắng và ba két bia.
5 Chương 9: Tiếng lòng Màu đen rầu rĩ, màu đỏ đau thương, không thoát khỏi đôi mắt em. Trái tim xanh xao, tiếng lòng thổn thức, không thoát khỏi lòng bàn tay em.
6 Chương 11: Trốn tránh Hết lần này đến lần khác chỉ biết lấy cớ trốn tránh Tại sao chưa bao giờ anh mất hết hy vọng về em. Hồ Điệp – Đào Triết Đến chiều, sự rầu rĩ buồn bực suốt một ngày trời của Bạch Ký Minh đã không thể kiểm soát nổi.
7 Chương 13 :Buông tay Buông tay cũng là một cách phó thác Mà em và anh đều phải làm Rồi từ nay về sau chúng ta có thể tự nhủ rằng Mình đã từng yêu. Buông tay (A Đỗ) Sáng hôm sau Bạch Ký Minh chín giờ mới dậy, rửa mặt xong, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
8 Bạch Ký Minh không lên tiếng, Liêu Duy Tín khẽ cười: “Tôi không muốn làm phiền cậu, nếu cậu không muốn nghe, cứ cúp máy là được”. Anh lại dừng lại, dường như đang nghĩ nên tìm từ nào để diễn đạt, “Từ trước đến nay, đều là cậu nói, cậu không cho tôi có cơ hội được nói câu nào.
9 Cậu nhớ lại một tháng đó, có một lần sau khi làm chuyện đấy xong, cậu cũng nằm trong lòng Liêu Duy Tín như thế này. Liêu Duy Tín hỏi cậu: “Nếu mai là ngày tận thế, hôm nay cậu muốn làm gì?”.
10 Chương 19 :Dũng khí Yêu thực sự cần phải có dũng khí, Để tin tưởng có thể ở bên nhau Trong biển người bao la anh có thể cảm nhận được em Hãy đặt vào lòng bàn tay anh, Trái tim chân thành của em.
11 Bạch Ký Minh không an ủi hắn. Là một người đàn ông, cậu hiểu rõ, sự đồng cảm không đúng chỗ là một sự sỉ nhục. Cậu dụi điếu thuốc trên tay, quay mặt đối diện với bức tường trắng toát.
12 Liêu Duy Tín chỉ cười nhạt, đi vào phòng tắm cầm đồ ngủ ra, khoác lên người cậu thanh niên: “Đừng làm bừa, cẩn thận không cảm lạnh”.
13 “Đồng phục?” Cô gái trợn mắt càng to hơn, lẽ nào anh ta là một tên chuyên kiểm tra đồng phục học sinh? Bạch Ký Minh nhìn bộ đồ thiếu vải người cô ta, lông mày nhíu chặt lại: “Dáng người thế này mà cũng dám khoe? Có biết Định luật hoàng kim [12] không? Có hiểu thế nào là một cơ thể hoàn mỹ không? Ăn mặc như vậy, khuyết điểm trên người lộ ra hết.
14 Liêu Duy Tín ôm cậu vào lòng, cười hỏi: “Sao nào, về nhà rồi còn lạ giường à?”. “Em muốn ngủ cùng anh”. Bạch Ký Minh ủ rũ không bằng lòng nói. Liêu Duy Tín thở dài: “Ngoan, thêm một thời gian nữa sẽ ổn thôi.
15 Một lúc sau, bóng dáng của Liêu Duy Tín mới xuất hiện trước cổng nhà. Tay kéo va li, anh chậm chạp bước qua sân trong khu phố. Sau đó, dừng bước, quay đầu lại.
16 Chương 31 :Chiu khổ Cho dù có nhiều gian nan phiền muộn Ít ra chúng ta vẫn được cùng nhau đau khổ Mỗi lần tình yêu trượt xuống vực sâu Từng kỷ ức xưa giữ chặt hai ta ở lại.
17 Một lúc lâu, không ai nói gì cả, chỉ lặng yên nghe hơi thở người kia vang lên rõ ràng bên tai. Họ ôm chặt nhau, ngực kề ngực, tựa như có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.
18 Liêu Duy Tín giơ tay ra: “Lên đây đi”. Bạch Ký Minh lấy đà nhảy lên, ngồi bên cạnh Liêu Duy Tín. Liêu Duy Tín một tay đặt trên thanh xà, một tay ôm trọn bờ vai người yêu.
19 Liêu Duy Tín giả vờ sờ mãi cũng không nhận ra đối phương, một bàn tay sờ lên ngực Bạch Ký Minh. Bây giờ đang vào thu, thời tiết vẫn nóng nực, chiếc áo sơ mi cộc tay trên người Bạch Ký Minh là do chính Liêu Duy Tín giúp cậu mặc.