41 "Người đó. . . . " Đồng Bội định nói lại thôi, vẻ mặt thẹn thùng. "Nói đi. . . rốt cuộc là chuyện gì?" Băng Dao cảm thấy kỳ lạ hỏi. Đồng Bội nhấp một ngụm nước: "Còn nhớ tối hôm tớ gặp cậu trong câu lạc bộ tư nhân kia không, lúc đó có một người đàn ông bên cạnh cậu?"Suy nghĩ một lúc, Băng Dao nói: "Cái người hôm đó cậu hiểu lầm là bạn trai tớ đấy hả?"Người đó tên là gì cô cũng không nhớ, chỉ gặp anh ta có một lần tối hôm đó, biết anh ta là bạn thân của Ngự Giao mà thôi.
42 Làm người tình bí mật của Ngự Giao, mặc dù luôn bị lương tâm lên án. Nhưng bây giờ cô không còn giống như ngày trước, không cần phải ăn nói khép nép khi về nhà xin tiền bố, cũng không cần phải lo lắng chuyện cơm ăn áo mặc cho em trai.
43 Doãn Lăng Diệc đang trốn trong lòng Doãn Băng Dao ngẩng đầu lên, khi thấy dáng người cao lớn của Ngự Giao, gương mặt liền nở nụ cười vui sướng. Cậu đứng lên, chạy nhanh ra phía sau Ngự Giao, "Anh ơi, bà ta rất đáng sợ"Tối hôm ở bên cảng, mặc dù cậu bị hôn mê, nhưng vẫn biết anh là người cứu mình và chị gái, cho nên bây giờ cậu cho rằng chắc chắn anh sẽ tiếp tục cứu hai chị em cậu.
44 Thi Lục Đình xoay người lại, Doãn Lăng Diệc đang đứng bên cạnh, liền trốn sau lưng Ngự Giao lần nữa. Người anh này khiến cậu có cảm giác an toàn. "Tổng giám đốc Thẩm, còn chuyện gì sao?" Thi Lục Đình lúng túng cười cười.
45 Lúc này đã là bảy giờ tối, Doãn Băng Dao thật sự không biết sẽ có chuyện gì vào buổi tối nay. Nghĩ tới nghĩ lui, không biết cái anh gọi "Trang điểm một chút" là có ý gì, hay là lại muốn cô mặc bộ quần áo hở hang như lần trước.
46 Chiếc xe thể thao xa hoa của Ngự Giao lướt nhanh trên đường phố, vô số ánh đèn nê ông nhanh chóng biến mất phía sau. Doãn Băng Dao đặt hai tay trên đùi đan vào nhau, đầy lo lắng.
47 Trước khi Doãn Băng Dao ngồi xuống bàn ăn, khi cô nhìn thấy những người phụ nữ và đàn ông ngồi bên cạnh, một lần nữa cô lại cảm thấy bản thân thật rẻ mạt.
48 Lại một lần nữa Doãn Băng Dao cảm thấy cái chết tiến gần đến mình như vậy. Tất cả mọi người đều dừng lại, trong đó có một người đàn ông vừa rồi ăn cơm nói: "Cô ta chẳng qua cũng chỉ là bạn cùng giường với anh Giao của chúng tôi, ông Hà đây là ông tự tìm đường chết đó" Hắn ra hô lên "Các anh em, lên"Doãn Băng Dao nhắm hai mắt lại, đúng vậy, tính mạng cô chưa bao giờ đáng tiền.
49 "Cậu, cậu bước qua đây một bước nữa" Lão căng thẳng nói. Ngự Giao lại tiến lên một bước nữa. Ông ta dùng một tay đẩy Doãn Băng Dao ra, sau đó nhanh chóng không chế anh.
50 Doãn Băng Dao nhìn thoáng qua Ngự Giao, há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ có thể im lặng. Lang Long đi đến bên cô nói: "Cô Doãn, tôi đưa cô về"Ngự Giao, Phạm Khiết Phàm và một số người nữa, tất cả đi vào trong khoang thuyền.
51 Quán cà phê này có tên là Sunshine, vì đây là quán cà phê duy nhất bên cạnh quảng trường, hơn nữa từng góc trong quán đều được ánh mặt trời chiếu sáng, vì vậy được đặt cái tên như vậy.
52 Ngự Giao cắn một cái lên vành tai cô, đầu lưỡi khẽ lướt qua: "Doãn Băng Dao, cô là của tôi! Cô không được có liên quan đến bất kỳ người đàn ông nào khác"Hơi thở ấm áp của anh phả vào tai cô, khiến cơ thể cô không kìm được khẽ run lên.
53 Sau khi đưa Doãn Băng Dao và Doãn Lăng Diệc về nhà họ Thẩm, Ngự Giao liền tới công ty. Người giúp việc tiểu nhã thấy Băng Dao trở lại, vui vẻ chạy đến xách đồ giúp cô.
54 Doãn Băng Dao khẳng định vừa rồi không phải do cô hoa mắt nhìn nhầm. Ngự Giao cũng không cho cô cơ hội nói chuyện, đã kéo cô về phòng, "rầm " một cái, cánh cửa phòng đóng lại.
55 Cô lập tức ngồi thẳng dậy đầy cảnh giác, nhìn bóng dáng cao lớn kiêu ngạo đứng trước cửa. Trong phòng không bật đèn, cô không nhìn rõ vẻ mặt anh, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được hơi thở của anh ta.
56 Đồng ý với điều kiện của Ngự Giao, Doãn Băng Dao và em trai được trả lại tự do trở lại căn nhà đẹp đẽ xa hoa trước đó. Vào giữa trưa, Tô Y Thu gọi điện thoại tới.
57 Trong quán tràTôi Y Thu nhận được điện thoại của Tiết Lệ, sau đó nháy mắt với Đồng Bội đang ngồi phía đối diện: "Ok, Băng Dao thử việc thành công, thuận lợi tiến vào công ty giải trí Lê Quang rồi""Băng Dao tới đó làm việc thật sao?""Thật, cũng may nhờ có cậu nghĩ ra cách đó, nếu nói thật cho cậu ấu biết là tớ nhờ quan hệ của ba tớ mới tìm được công việc này, chắc chắn cậu ấy sẽ không đi"Tô Y Thu mặc một chiếc váy dài, trên tai đeo đôi bông tai bằng lông chim mượt mà, cả người cô tỏa ra nét đẹp dịu dàng ngọt ngào.
58 Sau khi Vưu Trung Tĩnh ra ngoài, Thẩm Hiên Bạch kích động ôm chặt Doãn Băng Dao vào lòng. Năm đó, vì lý do bất đắc dĩ, anh không thể không rời khỏi người con gái mình yêu thương này, hôm nay trở về là vì cô.
59 Sắc mặt Thẩm Hiên Bạch tái nhợt, đôi môi quyến rũ khẽ run run, một lúc lâu sau mới thốt ra hai chữ: "Thật không?"Doãn Băng Dao gật đầu. Cô đúng là hết thuốc chữa rồi.
60 Băng Dao quyết định nhận công việc này. Để cảm ơn ý tốt của Tô Y Thu, cô mời hai người chị em tốt của mình ăn bữa cơm tối. "Băng Dao, cạn ly" một người chưa bao giờ uống rượu như Y Thu, không ngờ lại chủ động cạn ly với Doãn Băng Dao.