1 Ly Nhi! Con muốn ở nhà hay đi với sư phụ? Dương Dịch Thần hỏi đồ đệ đáng yêu mình mới thu nhận. Sư phụ con muốn ở nhà với sư huynh! Nhược Ly ngoan ngoan ngoãn trả lời.
2 Sư huynh! Muội muốn ăn quả hồng hồng! Huynh hái uội đi. Nhược Ly âm thanh như suối trong nhưng còn non nớt nủng nịu lên tiếng. Nhưng sắp dùng cơm trưa rồi nếu ăn lỡ ăn không nổi thì sao? Bách lý Mạch ôn nhu lên tiếng.
3 Thời gian thật nhanh ấy Vậy mà đã 5 năm rồi Nhược Ly đã 10 tuổi rồi. Trong 5 năm này Nhược Ly cũng không thảng thơi nàng học y thuật của sư phụ cũng học luôn võ công của sư phụ.
4 Cuối cùng sau 7 ngày người đó cũng tỉnh lại. Nước. . . N. Nước BÁCH LÝ MẠCH phải nghiêm tai qua mới nghe được. Vội vàng rót 1 chén nước rồi đỡ ông ta ngồi dậy uống nước.
5 PHƯỢNG TIẾU đã ở Dược Cốc 2 tháng hơn rồi, giờ hắn sắp chết. Nhược Ly giờ đã không như kiếp trước nữa nàng có sư phụ,sư huynh yêu thương cưng chiều. Nên đã mở lòng mình ra tiếp nhận người khác.
6 Sáng sớm Nhược Ly đã đến phòng PHƯỢNG TIẾU rồi, nhẩm tính thì hôm nay đã là ngày thứ 30. TIẾU thúc thúc! Con mang thức ăn sáng đến! Kẹt. . . Cửa mở, thật ra PHƯỢNG TIẾU đã thức từ rất sớm.
7 Được! Con hứa với thúc. NHƯỢC LY trả lời khẳng định. Bây giờ ta sẽ nói cho con nghe chuyện về Phượng Gia. PHƯỢNG TIẾU vui vẻ nói về Phượng Gia từ đầu đến đuôi không sót 1 chữ.
8 Sư phụ con vào có được không? BÁCH LÝ MẠCH hỏi. Vào đi. lại đây uống trà với sư phụ. BÁCH LÝ MẠCH vào phòng ngồi đối diện với DƯƠNG DỊCH THẦN,thần sắc nặng nề.
9 Sáng sớm hôm sau BÁCH LÝ MẠCH vẫn như thường ngày chuẩn bị bữa sáng ọi người, dọn sẵn trên bàn trong phòng đợi sư phụ và sư muội thức dậy. Chào buổi sáng, sư huynh hjhj.
10 Kinh thành Thăng Long của THIÊN LONG HOÀNG TRIỀU. Phủ CHIẾN VƯƠNG GIA. Gia, Thái Hậu phái Trương Công Công tới tuyên chỉchỉ. Quản gia nói xong lại đứng im không tiếng động.
11 Cuộc sống trong DƯỢC CỐC cứ vậy trôi qua. Sư huynh đi đã được gần một năm rồi. Nàng với sư phụ trôi qua cũng thật yên bình. Nàng cũng đã luyện thành kiếm pháp TIẾU thúc thúc lưu lại.
12 Tỉnh tỉnh. . . Um. . . ta chết rồi sao?? Ngươi vẫn chưa chết. Ta hỏi ngươi có phải ngươi có phải có một ông lão thuê ngươi chở hàng hay không?? Hắn không nói lời nào chỉ im lặng.
13 Đến khoảng giờ ngọ hôm sau, lúc đuổi đến đây đã là quan khẩu hai nước rồi, trong thành là Nước THIÊN LONG ra ngoài quan khẩu là CAO LY nhưng cũng không thể khẳng định bởi ra ngoài thành có một con đường khác đến NAM VŨ Quốc nên không thể để bọn họ đem sư phụ xuất quan được.
14 DƯƠNG THIẾT cũng âm thầm kinh hải. Một kích vừa rồi có nếu hắn lùi lại trễ 1 giây giờ đã trở thành một oan hồn rồi. Ngươi dám bắt cóc sư phụ ta, tán đi võ công của người, ta tuyệt không để ngươi rời khỏi đây mà lông tóc vô thương.
15 Sư phụ mất gần 3 năm rồi. Lúc trước khi về tới DƯỢC CỐC sư phụ độc phát, ăn mòn da thịt người hoại tử chảy mủ còn hôi kinh khủng. Nàng dùng mọi cách ép độc ra.
16 Gia phía trước là ĐOẠN NHAI! LÃNH NHẤT nói. Đi về phía trước, LÃNH THẾ TUYỆT cắn răng quyết định. Lúc từ biên quan trở về sắp tới ĐOẠN NHAI bọn họ bị mai phục.
17 Bước đến bên giường, nhìn người trên giường sắc mặt đã chuyển sang màu đen. Đưa tay đặt lên mạch của hắn. Là Bạch Cốt Tán. Người trúng độc sẽ không có cảm giác gì.
18 Bước đến cửa Nhược Ly mới quay trở lại hỏi, Các ngươi tên gì? Ta là Lãnh Nhất. Lãnh Tứ. Hai người trả lời. Gật đầu bước tiếp phía sau lại vang lên một giọng nói làm nàng ngạc nhiên.
19 Bước vào hang động tìm kiếm vẫn không thấy đâu. Lúc nàng định rời đi thì nghe được âm thanh quen thuộc. . Chi chi chi chi nhưng lần này không phải tiếng kêu vui mừng mà là đang rít lên từng tiếng.
20 Hôm nay ta dùng châm bức Độc cho huynh. Cởi áo. Nhược Ly bình tỉnh nói. Chúng ta có cần ra ngoài không? Lãnh Nhất ngượng ngùng nói. Không cần đâu. Nhược Ly buồn cười trả lời.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50