1 Kiều Vân Hy 18 tuổi, phụ thân bằng lòng cho nàng xuống phố. Căn bản Kiều gia là dòng dõi với Thiên đế, việc triều chính nắm giữ trong tay cũng không nhỏ, quy định rất nghiêm khắc là điều khó tránh khỏi.
2 Kiều Vân Hy ngồi dưới gốc liễu cạnh hồ sen, đang độ đầu thu vì vậy khắp Kiều phủ tràn ngập một hương thơm thanh dịu. Kiều Vân Hy ngọ ngậy, dùng con dao nhỏ khắc lên thân cây hai chữ " hận thiên " lại vô cùng bạo lực rạch thêm mấy đường cho bõ ghét, như thể cái cây đó đích thực là Ngạo Trác Lăng.
3 Thanh Vương thành bình thường mỗi năm đều tổ chức lễ hội, mà năm nay lại diễn ra sát ngày Tam Vương gia cử hành hôn lễ vì thế càng náo nhiệt. Khắp kinh thành trang hoàng lộng lẫy như thể một hôn trường lớn.
4 Kiều Vân Hy vì giận rỗi phụ thân lại thêm không muốn đối mặt với Kiều Tố Nhan cũng không thèm bỏ ra ngoài, nghĩ thế nào lại chui vào trong nhà kho khóa cửa lại báo hại cả Kiều phủ một phen náo loạn.
5 Kiều Vân Hy đang ngủ lại vì tiếng kèn trống quá linh đình mà bị đánh thức, ngáp một cái, dùng tay vén rèm lên xem, khăn đội đầu cũng không biết bị nàng vứt đi đằng nào rồi.
6 Gương mặt nam nhân trong bóng đêm hiện ra thập phần ma mị. Kì thực Ngạo Trác Lăng chưa hề đi ngủ, bất quá hắn giả vờ đi ngủ. Căn bản nam nhân nào đêm tân hôn có thể ôm gối ngủ an lành? Mà hắn, xưa nay đều để nữ nhân ngưỡng mộ, hoàn toàn không cam lòng bị một nha đầu bỏ ngoài tầm mắt.
7 Tam Lăng vương phủ rất rộng, so với Kiều phủ rõ ràng uy nghi, lộng lẫy hơn mấy phần, có điều hồ nước ở khá xa phòng ngủ cho nên buổi tối hương sen nhạt đi rất nhiều, nhưng thay vào đó là một loại hương vị khác tuy rằng không thanh như hương sen nhưng vẫn rất dễ chịu.
8 Vừa lúc tiểu Như đi tới liền bắt gặp Ngạo Trác Lăng cũng ở đấy, hắn ngồi yên lặng uống trà mà Kiều Vân Hy hình như cũng không nguyện ý muốn bắt chuyện.
9 Canh ba cảnh đêm thanh tịch, gió mát, trăng thanh, khắp phủ tràn ngập một mùi hương dìu dịu. Thời điểm này theo lý mà nói thì tất cả mọi người đều đã đi ngủ say, có điều thời điểm hôm nay đã xảy ra chút sự cố, gia nô trên dưới phủ trái ngược mắt mở thao láo, đếm qua đếm lại kết quả vẫn không có tác dụng đành khổ sở tiếp tục bịt tai.
10 Theo như một câu chuyện từ thời rất xa, Thành Thanh Vương vốn không phải kinh đô của Đại Trường quốc mà trước đây vốn có cái tên là Vọng Tâm quốc kinh đô là Đế Hoa nằm cách Thành Thanh Vương ngày nay một trăm vạn dặm, xa xôi hẻo lánh nhưng hỏi thăm đích thực tồn tại một Đế Hoa như vậy, hơn nữa còn rất phát triển, kì lạ hoàn toàn không phù hợp với địa hình.
11 " Hơ hơ,. . . vị công tử này tìm ai vậy?" Tiểu Như tim đã muốn nhảy ra ngoài, dù gì đã không còn cách nào đành chối tới cùng, tiểu thư chưa về hắn cũng không tới nỗi đem cô ra hành hạ.
12 Năm xưa từng có một giai thoại tình yêu bi thảm của Tích Mị Hoa và Âu Vương Chính. Tích Mị Hoa bởi vì Âu Vương Chính mà một mình ôm lấy hết tang chứng tạo phản, nàng biết Âu Vương Chính trong sạch liền không ngần ngại thay hắn nhận tội.
13 Âm thầm đánh giá một lượt. Người này nhìn không giống người trong kinh thành, toàn thân thủy chung chỉ có một màu trắng bạc. Kiều Vân Hy bĩu môi, ngụy nhân.
14 Đám người xung quanh nhìn một lượt, cuối cùng cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì, Chi Hồng vội vàng nhảy bật ra ca tránh né Kiều Vân Hy. Tiểu Như môi run lẩy bẩy, nắm tay áo Khuê Đan khẽ giật giật, Khuê Đan bấy giờ mới hoàn hồn vội vàng ngẩng đầu lên nhìn Kiều Vân Hy lại nhìn Từ Viễn không nói được lời nào.
15 Từ Viễn vừa rời khỏi tiểu Như liền từ trong bụi nhảy ra dọa nàng thiếu chút ngã lăn ra.
" A. . . a. . . em biết rồi nha, tiểu thư với người kia có gì mờ ám? Đêm hôm khuya khoắt còn lén lút.
16 Tử cấm thành bình thường là trốn thế nào? Còn không phải nguy hiểm trùng trùng sao? Cũng chính vì cái lẽ này mà bình thường đội ám vệ rất hay để ý. Vừa vặn hôm nay Từ Viễn cùng một người nữa đi quan sát tình hình, người kia đia đằng trước, Từ Viễn ở phía sau bất ngờ vụt lên chặn đầu lại khiến y giật mình, lập tức phòng vệ:
" Từ huynh, có chuyện gì sao?" vì sao y không một chút phát hiện?
Từ Viễn hoàn toàn trái ngược, thong thả ừm một tiếng, ánh mắt cố tình nhìn nó xung quanh làm huynh đệ kia càng thêm phần hoảng hốt:
" Thích khách sao?"
Kết quả Từ Viễn lắc đầu: " Không phải.
17 Bởi vì Ngạo Trác Lăng lúc ở Kiều phủ nói rằng có việc phải đi, đến giờ cũng chưa trở về nên lúc này trong phủ chỉ có Kiều Vân HY, Tứ Thiết cùng với gia nhân trong phủ, mà Kiều Vân Hy lúc này đang vất vả thuyết phục Tứ Thiết:
" Tiểu Tứ ngoan,lúc này trời rất lạnh, ra ngoài sẽ bị cảm lạnh đó.
18 Cũng phải tới gần nửa tháng không thấy Ngạo Trác Lăng hồi phủ, Kiều Vân Hy nghĩ tới việc Đang Dụ có việc tìm hắn, biết đâu là việc rất quan trọng trọng lòng có chút sốt ruột mà hơn nữa, dựa vào việc hắn hiện giờ là phu quân nàng, nàng hiển nhiên cũng nên thể hiện sự lo lắng.
19 Mùa Đông chẳng mấy chốc đã sắp hết, tuy rằng trời vẫn còn lạnh nhưng đã sớm có những tia nắng ấm áp, Kiều Vân Hy có nhã hứng dẫn tiểu Tứ cùng tiểu Như ra ngoài phơi nắng, ba người nằm trên ba cái ghế dài ngả lưng ra sau tận hưởng thoải mái, riêng tiểu Như ngại ngùng một chút, cô dù gì cũng chỉ là một người hầu, được hưởng cái ân điểm như vậy thật không khỏi khiến người ta ghen tị, đến Kính Mạ đi qua còn cố ý liếc cô một cái nhưng sau đó lại cười xòa xòa nói:
" Nha đầu nhà ngươi thật có phước nha!"
Tiểu Như chưa kịp nói gì đã thấy Kiều Vân Hy nhỏm người dậy lên tiếng:
" Kính Mạ, hay là cô cũng mau qua đây đi, ta sai người mang ghế cho cô.
20 Vì chuẩn bị cho sinh thần tiểu hoàng tử Vương Lạc nên trong cung rất nhộn nhịp, đặc biệt là Dương Quý cung, tẩm cung của hoàng hậu. Đã gần trưa, Tố Nhi nhìn hoàng hậu lo lắng:
" Đã muộn rồi, nương nương nên đi nghỉ ngơi, việc ở đây giao cho Lý công công.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 39
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Nữ Cường
Số chương: 17
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107