101 Quần lót bị kéo xuống dưới chân, nơi riêng tư mẫn cảm đột nhiên bị mất đi vật che chắn, liền bị làn nước ấm áp tập kích. Doãn Băng Dao kinh hoảng, ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt nóng rực lửa của anh.
102 Doãn Băng Dao cắn một cái lên tay anh, dùng sức rất lớn, hàm răng gần như cắm ngập vào sâu trong da thịt của anh. Ngự Giao nhíu chặt mày, vung tay lên khiến cô ngã nhào xuống mặt đất.
103 Bầu không khí lạnh như băng trong căn phòng, sự điên cuồng của Ngự Giao. Tất cả đều trở thành những cực hình tra tấn cơ thể mỏng manh của Doãn Băng Dao.
104 Phương Chính Đông ôm vai Đồng Bội, "Chuyện gì? Ngồi xuống rồi hãy nói. "Đồng Bội đập vào tay anh, chán ghét nói: "Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra. "Phương Chính Đông rụt tay lại, nhún vai bất đắc dĩ.
105 Tô Y Thu kinh ngạc bịt chặt miệng, khi thấy người đàn ông mình yêu sâu sắc đang ôm hôn người chị em thân thiết của cô. Sau đó, Ngự Giao lên xe, Doãn Băng Dao vẫn đứng nguyên tại chỗ đưa mắt nhìn theo chiếc xe rời đi.
106 Sau đó Tô Y Thu gọi điện thoại cho Ngự Giao, được anh đồng ý, Doãn Băng Dao mới thay bộ đồng phục người giúp việc, chạy tới quán bar. Mặc dù trong lòng trăm ngàn lần không muốn gặp mặt Tô Y Thu.
107 "Sao tự nhiên lại uống nhiều rượu như vậy làm gì?" giọng nói của anh đầy trách cứ, nhưng vẫn rất dịu dàng. Tô Y Thu cười cười, tựa đầu vào ngực anh nở nụ cười ngọt ngào, "Em biết, anh Bằng rất quan tâm em"Chiếc túi xách của cô rơi xuống đất, Doãn Băng Dao xoa trán ngồi xổm xuống nhặt chiếc túi của Y Thu lên.
108 Khi nãy anh ta còn thân mật với Tô Y Thu, còn cầm tay cô ấy nói: Đang lái xe. Nhưng bây giờ lại giống như một tên điên, khiến chiếc xe chạy ngoằn ngèo trên đường cao tốc.
109 "Tóm lại, sau này không được uống" anh nói xong câu đó liền khởi động xe. Doãn Băng Dao kinh ngạc nhìn anh ta lạnh lùng quay mặt, chẳng lẽ, anh ta thật sự hận cô đến vậy sao? hận đến mức muốn tra tấn cả đứa trẻ trong tương lai sao? Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, vậy Ngự Giao rốt cuộc anh độc ác đến mức nào?***Về tới nhà họ Thẩm đã rất muộn, Doãn Băng Dao vừa tắm rửa chuẩn bị lên giường đi ngủ, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động.
110 Lang long chỉnh lại quần áo, bộ vest phẳng phiu trang nhã cũng không thể che lấp được sự ngông cuồng trong anh. "Nói đi, tìm tớ có chuyện gì""Không hổ là bạn tốt, cậu là người hiểu tớ nhất" Phạm Khiết Phàm cười cười.
111 Cô có chút kinh ngạc, đối mặt với ánh mắt bỉ ổi của những người đàn ông trước mặt, nhưng đồng thời cũng có thể cảm nhận được sự bảo vệ của Ngự Giao với cô.
112 Doãn Lăng Diệc và Phạm Khiết Phàm đưa mắt nhìn nhau. "Tâm trạng cậu ấy hình như không được tốt lắm. " Lang Long nói. "Ừm, chắc chắn chúng ta lại gặp rắc rối rồi.
113 "Bà chủ" quản gia Từ kêu lên, chạy tới chỗ Phùng Quân Bình. Phùng Quân Bình một tay túm chặt tóc Doãn Băng Dao, một tay không ngừng tát thật mạnh vào mặt cô.
114 "Tớ chỉ tùy tiện nói vậy thôi. " Tô Y Thu nở nụ cười gượng gạo, che giấu tất cả tâm tư của bản thân. Làm vẻ hỏi vu vơ: "Cậu có biết chuyện Băng Dao làm người giúp việc trong nhà anh Bằng không?""Tớ biết.
115 "Nhưng trước khi mẹ mất còn nói với con, cho dù bố làm gì cũng không được hận" hốc mắt Băng Dao hơi ướt. "Đó là vì bà ấy cảm thấy áy náy với bố""Ba đã từng đến bệnh viện đó kiểm tra lại chưa? Có lẽ đúng là bế nhầm" Cô hiểu mẹ yêu bố đến dường nào, cho nên cô không tin bà sẽ làm ra những chuyện như vậy.
116 Doãn Băng Dao giơ tay, một cái bạt tai rơi xuống. Bốp. . . . Ngự Giao sửng sốt trong giây lát, rồi dùng ngón tay cái lau khóe miệng, cái bạt tai này cô dùng toàn bộ sức lực, khiến khóe miệng anh chảy máu.
117 Phòng chăm sóc đặc biệt. Doãn Lăng Diệc đeo mặt nạ dưỡng khí, máy đo nhịp tim đặt bên trên đầu giường không ngừng phát ra những tiếng "Tít, tít, tít" trong căn phòng tĩnh lặng.
118 "Tít. . . . . . . . . . . . . . . . . "Máy theo dõi nhịp tim hiện lên một đường thẳng mỏng manh, phút chốc sắc mặt Doãn Băng Dao tái nhợt, đứng bật dậy nhấn chuông cấp cứu, nhưng vì cả thể xác và tinh thần mệt mỏi căng thẳng trong mấy ngày liền, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, cơ thể lảo đảo.
119 Ngự Giao thấy cô không nói chuyện, hơi xấu hổ. Từ khi Lăng Diệc qua đời, dường như ngọn lửa thù hận trong anh cũng được dập tắt chút ít. Anh ngồi bên giường Doãn Băng Dao, nhìn đĩa táo trên bàn, liền với tay cầm con dao nhỏ bắt đầu gọt vỏ.
120 Một tiếng còi kéo dài vang lên, cũng là lúc chiếc tàu chở khách xa hoa từ từ rời bến. Doãn Băng Dao đứng trên boong tàu, đưa mắt ngắm nhìn vẻ đẹp rực rỡ của ánh hoàng hôn.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100