1 Edit: V. O
Đêm khuya, khách sạn Thánh Địa.
Trong phòng tổng thống choáng váng ấm áp, mơ hồ, còn truyền ra vài tiếng ưm ưm run rẩy.
"Ai vậy. . .
2 Edit: V. O
. . .
Vệ Đình Quân nhìn Cố Hướng Tinh ở trên giường không biết ngất đi từ lúc nào, cùng với nhiều vết máu của cô trên ga giường, lúc dục vọng tụt xuống hết, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng chỉ còn lại lạnh lùng.
3 Edit: V. O
Cố Lực Phàm nhân lời nói của Vệ Đình Quân, nhất thời vẻ mặt âm trầm, ông ta bước nhanh về phía cô, đưa lưng về phía Vệ Đình Quân, trong mắt đều tràn đầy cảnh cáo.
4 Edit: V. O
Cố Hướng Tinh nhìn Cố Nhược Tuyết ở trước mặt, thật lâu, mới thấp giọng nói:
"Chỉ tiếc, chỉ sợ cô phải thất vọng rồi. "
"Hừ, chị cứ ghen tị đi.
5 Edit: V. O
Về Vệ Đình Quân, dường như cô đã từng nghe Cố Lực Phàm đề cập tới.
Tên hiện tại của anh, gọi là Woo, là tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn IC New York, hai mươi hai tuổi tự sáng lập Tập đoàn IC, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, chỉ năm năm, đã đưa Tập đoàn IC thành công ty quốc tế lớn đứng top 100 thế giới, có các ngành liên quan đến điện tử, nhà đất, dầu mỏ, thực phẩm,…đa dạng ngành nghề.
6 Edit: V. O
Cố Hướng Tinh âm thầm nắm lấy góc áo, vẻ mặt vẫn giữ bình tĩnh: "Vậy, không hỏi ý kiến, có thể xin Vệ tổng, cho Bạch Hạo thêm một cơ hội được không? Anh ấy.
7 Edit: V. O
Mọi người, bao gồm Cố Nhược Tuyết đều không hiểu, đang êm đẹp, sao Vệ Đình Quân lại nhìn đến đôi giày đó?
Vô thức cúi đầu. Cố Nhược Tuyết vẫn không nhận ra nguyên do, đôi giày hôm nay cô ta mang, chính là đôi giày cao gót thủy tinh bạc lấy đi từ chỗ Cố Hướng Tinh ngày đó.
8 Edit: V. O
"Ưm. . . "
Cảm giác tàn sát bữa bãi trên môi khiến Cố Hướng Tinh vô thức muốn tránh đi, Vệ Đình Quân đã sớm đoán trước được, bàn tay nắm lấy cằm cô, báo đạo cạy mở khớp hàm cô, rồi sau đó xâm nhập vào từng tấc một, càn quét bên trong, nhấm nháp ngọt lành.
9 Edit: V. O
"Tôi không hiểu, vì sao anh. . . "
Không đợi Cố Hướng Tinh nói xong, đột nhiên môi Vệ Đình Quân lại đè lên cô, lần này, cũng dừng ở chỗ gáy cô, Cố Hướng Tinh vô thức muốn né tránh sự ấm nóng này, thân thể lại bị anh giữ chặt trong lòng, tay cô để ở trước ngực anh, làm thế nào cũng không thể lay động nửa phần.
10 Edit: V. O
Hiển nhiên Ngải Mễ không nghĩ tới Tổng giám đốc nhà mình sẽ đột nhiên biến sắc mặt, lúc đó chỉ cảm thấy lưng chợt lạnh, vội giải thích: "Bởi vì.
11 Edit: V. O
Vẻ mặt Vệ Đình Quân lúc nói lời này rất lạnh, giọng nói lạnh hơn, làm cho người ta hoàn toàn không nhìn ra trong lòng anh đang nghĩ cái gì.
12 Edit: V. O
Không khí trong văn phòng dường như đông lại một độ.
Cố Hướng Tinh thấy Vệ Đình Quân trước mặt đột nhiên nổi giận, gần như không thở nổi, cô có linh cảm đáng sợ, linh cảm này đến từ hiểu lầm giữa hai người họ, cũng là căn nguyên Vệ Đình Quân hận.
13 Edit: V. O
Cố Hướng Tinh đứng ở chỗ cầu thang, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn hai người phía dưới.
Nếu không nhờ cô để lại tâm nhãn, đứng thêm một lát ở cầu thang, có phải cô sẽ bỏ lỡ chân tướng năm đó rồi không?
Cố Hướng Tinh vội vàng xuống lầu, đi tới, bỗng dưng chụp lấy vai Cố Nhược Tuyết, giọng nói khẽ run: "Các cô vừa nói cái gì, cái gì mà anh ta là đồng lõa của bọn bắt cóc tống tiền? Cái gì mà đưa vào tù?"
"Chị, chị làm gì vậy! Đau!"
Cố Nhược Tuyết bất mãn nhăn mặt lại, giãy dụa đẩy Cố Hướng Tinh ra, lớn tiếng nói: "Đúng! Là tôi thì sao? Tên kia vốn không phải là thứ gì tốt! Chị bị bắt cóc, sao anh ta có thể vừa khéo xuất hiện ở đó? Nói ra ai tin!"
Vẻ mặt Cố Hướng Tinh kinh sợ: "Cô còn ác nhân cáo trạng trước!"
Cố Nhược Tuyết nhìn dáng vẻ của Cố Hướng Tinh, càng không đếm xỉa đến: "Tôi nói cho chị biết, tôi không chỉ báo cảnh sát, hơn nữa còn dùng danh nghĩa của chị báo cảnh sát! Nếu truy cứu, chị cũng không thể chối được trách nhiệm!"
Cả người Cố Hướng Tinh run lên bần bật, nhìn Cố Nhược Tuyết trước mặt, ánh mắt sạch sẽ không thể tin được.
14 Edit: V. O
Nước mắt chảy xuống hốc mắt không dừng lại được, Cố Hướng Tinh nhìn Vệ Đình Quân trước mặt, càng muốn bình tĩnh, nước mắt lại rơi xuống càng mãnh liệt.
15 Edit: V. O
Cố Hướng Tinh kinh sợ, còn chưa lên tiếng, lại nghe thấy Vệ Đình Quân lạnh giọng nói: "Nếu người đã không sao, tôi đây xin lỗi không tiếp được nữa.
16 Edit: V. O
Lúc Cố Hướng Tinh bị túm xuống xe, chân vẫn có chút không đứng vững, không đợi cô đứng vững một lần nữa, bỗng nhiên thân thể bay lên không.
17 Edit: V. O
Cố Hướng Tinh vô thức muốn lui về sau, bỗng dưng chỗ thắt lưng lại căng chặt, Vệ Đình Quân kéo cô, dứt khoát ôm người tới trước bồn tắm lớn.
18 Edit: V. O
"Tiểu Tình Nhi, em đừng nghĩ đi tìm Vệ tổng đòi công đạo cho anh, người kia rất nguy hiểm, có thể không tới gần, thì tuyệt đối đừng tới gần.
19 Edit: V. O
Kèm với tiếng nói tàn khốc mà trầm mị của vệ Đình Quân, Cố Hướng Tinh chỉ cảm thấy trước ngực bỗng dưng lạnh lẽo.
Áo tắm vốn nông rộng dễ dàng bị kéo ra, mảng lớn nõn nà trước ngực bị nhìn sạch sẽ không còn sót gì, da thịt trắng nõn mà nhẵn nhụi còn bị lấp đầy bởi dấu vết một tiếng trước, mỹ lệ mà mê người.
20 Edit: V. O
Cúp điện thoại, Vệ Đình Quân nhìn Cố Hướng Tinh trên giường, sắc mặt càng âm trầm.
Anh biết hôm nay bản thân đã phát hỏa quá mức.
Mà trước đó, đầu tiên là cô bị tông bị thương mắt cá chân, sau đó.