1 Hôm nay là sinh thần lần thứ 22 của Lâm Thiển Y, sau khi tan tầm cô cơ hồ là thẳng một đường tới nhà bạn trai là Hứa Hạo Trạch, mang theo tâm tình vui sướng vừa đi vừa ngân nga.
2 Hứa Hạo Trạch, cám ơn anh đã cho cô một sinh nhật đầy ý nghĩa như vậy, thật sự là khiến người ta kinh ngạc, vui mừng tới nỗi muốn giết người.
Hay lắm, thật sự rất hay, vào ngày sinh nhật của cô, món quà mà anh tặng cô đúng là đặc biệt - anh có người yêu mới.
3 Nhìn thấy người phụ nữ lúc đầu đang đặt tay lên cánh tay ông chủ mình, Lộ Phi vội vàng đưa tay che mắt lại, cậu không muốn thấy cảnh máu me tứ tung trong tình huống này.
4 Cũng không biết bản thân lấy đâu ra dũng khí, Lâm Thiển Y hoàn toàn bị cơn giận khiến cho hồ đồ, mang theo nồng nặc mùi rượu, cô loạng choạng bước tới trước mặt hai người phụ nữ, không khách khí mà kéo lấy tay Hạ Minh Duệ lôi đi, gương mặt dương dương tự đắc.
5 Lâm Thiển Y chớp chớp đôi mắt mông lung men say, có chút không hiểu được tình huống trước mặt, cô không tin được mà ngẩng đầu lên, đối điện với đôi mắt đen lạnh lùng, sáng rực trong đêm tối.
6 Về phần nói mạnh miệng như vậy, đó đều là do rượu nói!
Hạ Minh Duệ bị hành động của Lâm Thiển Y làm cho sững người, cô gái này lại có can đảm trêu chọc mình ngay tại đây?
Trên người cô là chiếc áo thun trắng còn dính nước mưa ở phía trên, quần jean thì đã giặt đến bạc màu, nhìn thế nào cũng giống bộ dáng một người làm công! Tóc tai có chút bù xù, dính bết trên gương mặt, bởi vì uống rượu mà khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ bừng, thoạt nhìn trắng nõn hồng hào, có thể chấp nhận được chắc chỉ duy nhất là khuôn mặt nhỏ nhắn này thôi.
7 Lâm Thiển Y nói vô cùng hào phóng, vả lại biểu hiện của cô cũng rất nghiêm túc, nếu không phải cô ăn mặc quá mức bình thường, Hạ Minh Duệ có khi đã lầm tưởng cô là thiên kim tiểu thư nhà nào.
8 Trong lòng đang nghĩ như vậy, nhưng chỉ trong chớp mắt, trước mặt lại không thấy bóng dáng ông chủ cậu đâu, kể cả hai người phụ nữa kia cũng vậy, nhất thời khiến cậu há hốc mồm.
9 “Thực ra tôi có một căn phòng ở đây, nếu em không ngại, có thể đến chỗ tôi!”
Nghe xong lời này, hai mắt Lâm Thiển Y sáng lên, đôi môi ửng hồng mấp máy.
10 Lúc Lâm Thiển Y tỉnh dậy lần nữa đã là hơn ba giờ sáng, cô có thói quen đi vệ sinh lúc nửa đêm, lần này cũng không ngoại lệ. Dụi dui đôi mắt mơ ngủ, Lâm Thiển Y cũng không bật đèn, dựa vào trí nhớ vị trí nhà vệ sinh mà đi.
11 Sau khi Lâm Thiển Y rời đi, Hạ Minh Duệ mới chậm rãi mở hai mắt sáng lấp lánh, khóe miệng cong lên, ý cười như có như không, quả nhiên diễm lệ vô cùng, đúng là khí chất yêu nghiệt vốn có.
12 Nhớ ngày đó lúc bọn họ kết hôn, nhân vật của Lâm Thiển Y không có gia sản gì, đành phải tổ chức một đám cưới bình thường, việc này cũng đã được Hạ Mạt Thanh Thanh đồng ý.
13 Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “Chị hai, hay là thôi đi, em chỉ là một người nghèo, chị tính để em mang gì ra đấu với người ta đây? Cái người ta có là tiền, chị tính để em hít không khí cho no rồi ngủ đầu đường xó chợ hả!”
Chung Ly Hàn: “Thật là không đi cướp người?”
Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “Thiệt không đi đâu!”
Nếu sức chiến đấu của cô mạnh hơn Tuyền Thuỷ Đinh Đông, không đi cướp người mới là lạ, đừng nói phải động đao thương, Hạ Mạt Thanh Thanh sợ là cũng sẽ không li hôn với cô, đây mới là hiện thực!
Chung Ly Hàn: “Được rồi, về sau mà gặp Hạ Mạt Thanh Thanh chị sẽ giết không tha! Tối qua nha đầu đó còn ngang nhiên vây đánh chị ở trong cung, bình thường tưởng Hạ Mạt Thanh Thanh là một cô gái thành thật, bây giờ phải nhìn với con mắt khác rồi, chẳng những đánh lui phe của chúng ta, lại còn đi qua tông phái đệ nhất, giết người không chớp mắt? Tiểu Thiển, em phải báo thù cho chị, nếu không chị không nuốt nổi cục tức này!”
Nghe Chung Ly Hàn khóc lóc kể tội, Lâm Thiển Y bất đắc dĩ gửi đi một icon mặt cười.
14 Đây đúng là thời cơ tốt, nhân dịp hai đại tông phái đang một mất một còn với nhau mà tập kích bất ngờ.
Lâm Thiển Y trừng mắt, không phải sao, mới vừa rồi Tuyền Thuỷ Đinh Đông giết cô như cắt tiết gà vậy, giờ phút này đang mang theo mấy người cao thủ cùng hợp lực lại vây đánh đệ nhất cao thủ Biệt Thái Phóng Tứ.
15 Cô vừa ngồi xuống, mông còn chưa kịp nóng, đối diện liền ló ra một cái đầu lén lút thăm dò, hai con mắt dường như đang sáng lên.
“Tớ nói này tiểu Hi, có chuyện gì thì cậu cứ nói, đừng nhìn chằm chằm tớ như vậy, sẽ làm tớ hiểu lầm là cậu có ý với tớ đấy!”
“Đi chết đi, cậu cũng không phải đàn ông.
16 Lâm Thiển Y dựa vào lưng ghế, nhắm mắt ngủ. Cô vẫn cảm thấy những cuộc họp như thế này đơn giản chính là nghe Quản lý giới thiệu một đoạn thật dài, sau đó lại thao thao bất tuyệt nói một đống lời vô nghĩa.
17 Nhưng rốt cuộc đã gặp nhau ở nơi nào chứ? Lâm Thiển Y gõ gõ đầu, đột nhiên trong đầu sấm sét vang dội, cô không khỏi nhớ tới buổi tối hôm kia.
Không phải chứ? Ông trời đây là đang trêu đùa cô ư? Làm sao có thể trùng hợp như vậy?
Cô cẩn thận nhớ lại bộ dạng trai bao hôm đó.
18 Lâm Thiển Y vừa quay đầu liền nhìn thấy bộ dạng đầu óc trên mây của Trần Hi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn tràn đầy mộng ảo cùng khát khao mãnh liệt.
“Háo sắc! Thật không thể cứu được!”
Có điều người đàn ông này quả thật rất đẹp trai, rất có tướng mạo, rất chuẩn mực! Lâm Thiển Y nhếch cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn, lặng lẽ tưởng tượng, đôi mắt to trong veo sáng lấp lánh.
19 Chuyện này không thể trách Trần Hi không biết, vốn dĩ cô không phải là người gốc ở đây. Chỉ là sau khi tốt nghiệp đại học tìm được một công việc ở thành phố A, vả lại cô vào tập đoàn Hạ thị làm sớm hơn Lâm Thiển Y chỉ một năm.
20 Trần Hi le lưỡi, lúc này dường như mới hiểu được.
Cô cảm thấy mình sẽ không yêu thêm lần nữa, nếu Lâm Thiển Y cùng người bạn trai thật thà của cô ấy cũng có thể chia tay vậy trên thế giới này còn có người đàn ông nào đáng tin được đây?
“Này!”
“Chuyện gì thế?”
Nhìn đồ Lâm Na đưa tới, Trần Hi chớp chớp mắt.
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100