41 Chương 41
Đây là lần thứ hai Hồ thái y đến bắt mạch cho Duyệt quý tần cung Chiêu Nguyệt. Lần trước, Duyệt quý tần vô cớ té xỉu ở sơn trang nghỉ hè, thái y được gọi đến cũng là hắn.
42 Chương 42
Thời gian thấm thoát trôi qua, đảo mắt mùa hạ nóng bức đã trở thành mùa thu.
Mùa thu không khí thoáng đãng, gió mát hiu hiu, bầu trời xanh biếc trong như ngọc.
43 Chương 44
“Tu viên nương nương, thật sự phải làm vậy sao?” Âm thanh quen thuộc vang lên, ngôn từ có chút e dè.
An tu viên đang ngồi trước gương đồng chải tóc, động tác nhẹ nhàng, nghe được lời của Hoàng Anh, tức giận, lược ngà voi rơi xuống bàn trang điểm.
44 Chương 45
Lúc Ân Như Tuyết nghe Anh Đào đen mặt thuật lại những lời ‘đồn đại’ gần đây trong cung về mình thì nàng đang dùng cháo tổ yến táo đỏ.
Táo đỏ ngọt ngọt, tổ yến trơn giòn, Ân Như Tuyết vui vẻ ăn.
45 Chương 46
An tu viên cũng sắp lâm bồn rồi, Vĩnh Dạ đế đến thăm cũng là chuyện thường tình. Thế nhưng khi Vĩnh Dạ đế nhìn thấy An tu viên vuốt ve bụng cười yếu ớt thì lại không khỏi nghĩ đến một người người khác trong cung cũng đang mang thai.
46 Chương 47
Hoàng hậu nghe được câu nói này của Hoàng thượng trong lúc lơ đãng, cho nên ngẩn ra một lúc, sau đó mới có phản ứng lại.
“Lời đồn trong hậu cung sao? Nô tì không có chú ý lắm a.
47 Chương 48
“Đây là chuyện tốt sao?”
Nghe được câu hỏi của nương nương nhà mình, Anh Đào hơi khó hiểu, sao nghe giọng của nương nương thì hình như lần này Hoàng hậu dẹp bỏ những lời đồn ở hậu cung không phải là chuyện tốt.
48 Chương 49
Ân Như Tuyết nhìn thần sắc vẫn không buông lỏng của Vĩnh Dạ đế, cũng không nói gì thêm, chỉ nói là thân thể mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.
49 Chương 50
Thế nhưng lời này của Hoàng hậu nương nương lại làm cho lòng của Thục phi nương nương gợn sóng.
Thục phi nương nương cười nhạt trong lòng, hài tử này chui ra từ bụng của An gia, thì nhất định là của An gia.
50 Chương 51
“Nương nương, có phải gần đây eo của người hay đau nhức, bụng dưới hay quặn đau không?” Sau khi Duẫn thái y bắt mạch xong thì bắt đầu hỏi Ân Như Tuyết.