1 Giữa chốn đào nguyên phủ màu hồng phấn, là duyên hay là nợ, hay trò đùa của định mệnh chăng. Một Đế Quân cao cao tại thượng, lại si tình một tiểu yêu nhỏ nhoi chỉ biết chôn mình tại chốn đào nguyên sơn dã của nhân gian.
2 “Hồng Ngân, nàng ở đâu, …. Hồng Ngân…” tiếng thét gào đau đớn vang khắp núi rừng.
Một đào nguyên sơn dã, đã bị đốt thành tro bụi. Đây là thiên mệnh, hay là trò đùa của tạo hóa.
3 Nhớ ái nhân, người người ghi tạc dạ.
Nguyện một đời, một kiếp chẳng phai. ’
“Nhớ ái nhân, người người ghi tạc dạ, nguyện một đời, một kiếp chẳng phôi phai.