1 Loài sói ở khắp mọi nơi trên thế giới đều có một tập tính chung, ấy là tụ lại thành bầy trong những ngày đông giá buốt, lúc bình thường thì sống một mình.
2 Nhưng, khối tâm tình của một người mẹ muốn nuôi con mình khỏe mạnh hơn, cường tráng hơn; nỗi khao khát muốn vun bồi lý tưởng tân Sói Vương và cơn đói không sao kìm nén nổi cùng ùa lên một lúc như một thứ ma lực có sức hấp dẫn mãnh liệt với Tử Lam.
3 Trận đầu tiên chiếm thế thượng phong, Tử Lam càng trở nên hung mãnh hơn. Nó muốn kết thúc cuộc tàn sát này nhanh nhất có thể, nó bất chấp tất cả nhảy xổ lên mình con chó trắng.
4 Mỗi lần Tử Lam chỉ ngoạm được một chú sói con. Dòng sông cách hang động của Tử Lam chừng hai dặm. Tử Lam gần như chạy một mạch tới nơi. Vừa đặt chú sói con đầu tiên vào hang, Tử Lam không kịp thở đã vội vã quay trở lại phía dòng sông để ngoạm chú sói con thứ hai, nhanh như một vận động viên tham gia chạy tiếp sức.
5 Một tháng nay, Tử Lam khá may mắn, liên tục bắt được hai chú dê rừng béo mập, khỏe mạnh, lại còn nhặt được một chú lợn hoang đầu tròn tai rộng ở trong chuồng lợn hoang.
6 Hắc Tử là một con sói không pha tạp, dòng máu chảy trong huyết quản của nó là dòng máu lạnh lùng của loài sói, trái tim đang đập trong lồng ngực của nó là trái tim băng giá của loài sói, thế nên sự tàn nhẫn và dã man ủ sẵn trong nó từ lâu.
7 Mùa thu như một chàng lãng tử du đãng lướt qua núi tuyết Streca, tới dạo chơi trên thảo nguyên Ga Marr. Cỏ đã bắt đầu úa vàng. Đám lá khô bay xao xác giữa trời thu.
8 Tốt rồi, no bụng rồi, thứ muốn lấy đã lấy được rồi, giờ thì trở mặt thôi. Về khoản trở mặt ở vào giờ phút quan trọng, Tử Lam đã có kinh nghiệm. Lần đó, khi Điếu Điếu mời Tử Lam ăn con chồn chó, ăn xong, Tử Lam dùng chân vuốt mặt, vẻ e lệ như trong mộng không còn nữa, thay vào đó là cái nhìn băng giá như thể muốn đuổi đối phương ra xa ngàn dặm.
9 Giờ chỉ còn một cách duy nhất là xộc vào trong hốc cây đánh thức con gấu ngu ngốc đó dậy. Nhưng hốc cây này sâu bằng hai con sói nhỡ, miệng hốc hướng lên trời, thẳng như một chiếc bút, vào thì dễ mà ra thì khó.
10 Màn đêm đen đặc. Đám thợ săn không thể nhìn thấy chúng. Chẳng mấy chốc, chúng đã vượt hơn hai phần ba chặng đường. m mưu của chúng sắp thành công, Tử Lam rất tự tin về điều đó.
11 Bây giờ đến lượt Song Mao kế thừa di nguyện của Hắc Tang. Khi ánh mắt của Tử Lam dừng lại trên mình Song Mao, nó không khỏi cảm thấy chua xót trong lòng.
12 Ngay ngày đầu tiên trở về ngôi nhà quen thuộc, Tử Lam đã chôn chặt tấm lòng nhân từ của một người mẹ vào sâu trong tim, thay vào đó là một khuôn mặt thâm trầm, dữ dằn.
13 Công trình huấn luyện đặc biệt của Tử Lam mang lại kết quả mỹ mãn, nhưng cái giá mà nó phải trả thật thê thảm, chẳng những chân trước bị què vĩnh viễn mà người nó hốc hác hẳn đi và trở nên tiều tụy hơn nhiều so với tuổi vì những mỏi mệt quá sức chịu đựng và thức ăn không đủ.
14 Tử Lam thấy rõ Lạc Giáp tuy giành phần thắng trong cuộc chiến tranh đoạt Sa Sa nhưng sức lực đã hao tổn nhiều và bị thương bèn quyết định không để Lạc Giáp có cơ hội nghỉ ngơi mà cần chớp ngay thời cơ để Song Mao ngồi lên ngai vị Sói Vương.
15 Tử Lam hoàn toàn thất vọng. Nó sinh bốn đứa con trai, tổn hao không biết bao nhiêu tâm huyết, những mong một trong số chúng có thể trở thành Sói Vương một đời hiển hách, ai ngờ tất cả lại xôi hỏng bỏng không thế này.
16 Tử Lam nhận thấy Mi Mi ngày càng xa rời mẹ về mặt tình cảm. Trước đây, Tử Lam đi đến đâu, Mi Mi cũng nhũng nhẵng theo sau, ngay cả những lúc tâm tư Tử Lam buồn bực, cố tình đuổi đi, Mi Mi cũng không chịu rời mẹ nửa bước.
17 Tử Lam chẳng thể ngờ Mi Mi lại phản kháng bằng cách tuyệt thực như thế. Từ hôm trông thấy thi thể của Ngai Ngai, Mi Mi cuộn mình nằm thu lu trong một góc hang, không ăn không uống suốt hai ngày hai đêm.
18 Thấm thoắt đã hai tháng trôi qua. Kể từ ngày bỏ hang ra đi, Tử Lam đã nếm trải tận cùng nỗi cay đắng của một con sói già cô độc không nhà cửa. Nó đã mất đi chốn nương thân và cả lãnh địa săn mồi.
19 Một mùi đậm đặc xông lên đánh thức Tử Lam khỏi giấc mơ màng. Ban đầu, Tử Lam cứ ngỡ trời đất đang nổi cơn cuồng phong trước lúc mưa giông, nhưng khi mở mắt nhìn lên trời cao, thấy bầu trời trong xanh như ngọc, không một gợn mây.
20 Tử Lam không biết mình đã vượt qua đêm đó như thế nào, chỉ cảm thấy đêm như dài miên man vô tận. Tới tảng sáng, Tử Lam thấy tứ chi tê cứng, đầu choáng mắt hoa, sắp kiệt sức đến nơi.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 100