1 "Ngày mai phải không?" Người đàn ông lạnh nhạt cất giọng hỏi, mắt anh ta vẫn chăm chú vào đống tài liệu ở trên bài. "Vâng. Bảy giờ ngày mai" "Ngày mai tôi bận.
2 "Cô Hoàng, đây là toàn bộ tài sản ông Lâm chuyển nhượng cho cô. Gồm có hai căn biệt thự tại ngoại ô, cả dinh thự Lâm gia, một số nhà đất khác và 10% cổ phần Lâm thị.
3 "Nè, trông mình có tệ không vậy" Uyển Nhã ngắm nghía mình trong gương, mày khẽ cau lại. "Không tệ đâu bà cô" Lạc Hân vừa giúp bạn tốt búi tóc, vừa sẵn tiện nói những lời châm chọc cô.
4 "Tổng giám đốc. . . " Hạ thư ký run run nhìn người phía trước, mặt đen sì, tức giận"Đi mua lại cho tôi !" "Vâng vâng. Tôi lập tức đi ngay" Khôi Nguyên buồn chán nâng hộp chocolate lên, vứt vào góc tường.
5 Cửa phòng kinh doanh đột nhiên bị mở mạnh ra, bên ngoài là một đám nhân viên đang hò hét, cổ vũ cho người con trai đứng đầu. "Cố lên A Hạo, tôi ủng hộ cậu" Tiếng của A Trương, đồng nghiệp chung phòng của cô.
6 "Nè, cậu tính là bà cô à" Lạc Hân nhìn hình ảnh của Uyển Nhã trong gương, tâm trạng bất mãn được viết rõ lên trên mặt "Nhìn kiểu này, đúng là rất nhức mắt".
7 "Đói quá" Uyển Nhã đột nhiên ôm lấy cái bụng rỗng của mình, nhăn mặt nhó mày như một đứa trẻ xấu đói mà rên lên"Em muốn ăn gì, tài xế này sẵn sàng tuân lệnh" (Hạ Hạ: Tôi cũng đói này, sao không ai dẫn tôi đi ăn.
8 "Uyển Nhã, ngày mai đi ký kết hợp đồng với anh" Người ngồi trên cương vị tổng giám đốc lúc nào cũng tùy hứng, hôm nay lại phán ra một câu khiến cô không kịp trở tay.
9 "A Hạo à, cậu thực sự thích cô ấy sao?" "Cho dù em có thích, thì cũng có thể làm được gì?" Hoa Hoa ái ngại nhìn Vĩnh Hạo, cảm giác tội lỗi này như chất chồng lên trong lòng cô.
10 Vĩnh Hạo khẽ vén lọn tóc đen mượt ra sau tai. Cô, đúng thật, là, ngốc, đại ngốc, siêu ngốc đến mức khó tả. Không màng đến thân thể mà còn đứng dưới tuyết lâu như vậy.