1 "Tín nữ Diễm Lâm, sinh ngày 14 tháng tư năm Canh Thân (1980), hiện thành tâm lễ bái Quan Âm Đại Sĩ, nguyện Bồ Tát phù hộ tín nữ nửa đời sau áo cơm không lo, mọi chuyện như ý, khỏe mạnh vui vẻ.
2 Không biết qua bao lâu, chỉ nghe bên cạnh truyền đến thanh âm thanh thúy của kim đồng: "Nên tỉnh, tỷ tỷ xinh đẹp, chúng ta đến nhà! ~"Mở mắt ra cư nhiên phát hiện mình lơ lửng giữ không trung, bốn phía đều là khói dầy đặc, chỉ có trong vòng một thước chung quanh mình và kim đồng được một tầng ánh vàng thật mỏng bao vây.
3 Lại nói về lúc ấy có một ông lão họ Lưu ở tại phía đông, nửa đêm thức giấc, đang muốn đi nhà vệ sinh, đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng la rung trời, "Cháy!" Cả áo khoác ông cũng không kịp mặt, lập tức đi đến sương phòng kêu nhi tử Lưu Đại Trụ, hai người xách theo thùng nước trong nhà chuẩn bị đi cứu hỏa, vội vội vàng vàng đi ra cửa nhìn, quá vượt trội, thế lửa hết sức hung hiểm, vừa rồi vẫn còn ở nhà lão Lương đầu phố, bây giờ đã vọt tới dưới mái hiên nhà mình, tuy là gấp gáp múc nước, trong lòng lại hết sức rõ ràng, cơn lửa này sẽ đốt sạch gia sản.
4 Cảm thấy ánh mặt trời ấm áp cuối mùa thu chiếu vào trên mặt, thoải mái muốn rên rỉ ra tiếng, ngủ một giấc rồi dậy thật đã. Ta mở mắt ra, trong nháy mắt lại nhắm lại.
5 Bất tri bất giác đã là ngày đông giá rét rồi, ta vốn sợ lạnh, mấy ngày nay trừ thời gian dùng cơm, còn lại đều ở trong phòng hơ lửa với hai người Hồng, Lục.
6 Bởi vì năng lực biểu đạt ngôn ngữ của Lục Ngạc cô nương - tỳ nữ của bản cô nương mạnh, lại biết nhiều, nên đúng là con đường tập hợp những loại chuyện xấu.
7 Thái Tổ lên ngôi tới nay, biên giới phía tây là phần đất không ai quản lý, chỗ rừng sâu có giặc cỏ xuống núi quấy nhiễu dân vùng biên giới, ngày tháng mệt mỏi, giặc cỏ đã gần đến vạn người, có tổ chức có kế hoạch công khai tụ lại đối kháng với triều đình.
8 Khi dáng vẻ của ngươi cực kỳ chật vật nhất đúng lúc bị một nam nhân khí vũ hiên ngang, dáng dấp không tệ, thân phận không tệ, có tiền lại có dáng gặp phảo, phản ứng đầu tiên của ngươi là cái gì?Ta giương mắt thẳng tắp nhìn hắn nửa phút vẫn không thể chuyển con ngươi, sau đó nghĩ đến dường như xiêm áo mình không ngay ngắn, hình tượng dơ dáy, hơn nữa đại khái có lẽ nhìn người như vậy không quá lễ phép.
9 Hả? Đặc quyền hoàng tộc? Làm lãnh đạo thật là tốt, không khỏi nhíu nhíu mày, không sao. Vậy mà một hoàng đế bên cạnh lại có ý vô ý quan sát ta, lúc này không có ý định bỏ qua cho ta, đoán chừng lại để cho hắn nhìn thấy biểu tình không ủng hộ của ta, bảo Lưu Toàn đang lui ra ngừng lại, xoay người hỏi ta: "Trước nghe Tín vương phi của chúng ta có đề nghị gì tốt hơn?"Người chết, hoàng đế bộ dạng anh tuấn, nhưng tính tình ác liệt như vậy sao? Thu hồi hảo cảm dành cho hắn lúc đầu.
10 Đợi Chu Thống lĩnh rời đi, Phi Hồng cười hỏi: "Hai vị chủ tử chuẩn bị đi đâu dạo đây?" Ta và công chúa đều là vẻ mặt chán nản, không cách nào đáp lại.
11 Trưởng công chúa tiếp chỉ xong, nhìn y phục vừa thay để tiện ăn điểm tâm của chúng ta, cười khổ một tiếng, kêu tiểu công công tuyên chỉ ngồi xuống uống trà, chỉ lôi kéo tay của ta đi vào trong phòng.
12 Đồ cưới của ta rất tốt. Cực kỳ phong phú, hoàn toàn không thua kém công chúa được gả ra. Bởi vì đều là vật phẩm hoàng gia, đại bộ phận là Thái hậu và trưởng công chúa mua thêm, ba ngày trước đã đưa đến Tín thân vương phủ rồi, phía sau của ta rất mạnh.
13 Hắn chao đảo lảo đảo đến trước mặt ta, nhe răng cười một tiếng, khoác tay với Phi Hồng, Lục Ngạc đang yên tĩnh chờ bên cạnh: "Đi ra ngoài!" Dứt lời liền muốn đặt mông ngồi vào cạnh ta.
14 Đoàn người lặng lẽ đi về phía nội viện, mặc dù tối hôm qua đã dập đầu với bà bà, còn được phần thưởng, nhưng quá trình hành lễ tương đối vội vàng, lại bị dây ngọc của mũ phượng rủ xuống trước mặt che tầm mắt, cho nên cũng không thấy rõ bà bà bị đồn là hồ ly, 'tình nhân của hoàng đế' trước kia, rất là thất vọng.
15 Nhìn người làm ngay lập tức mở cửa lên đảo Như Ý, mãi cho đến cửa Hương Tạ, có gần mười người làm việc, đoán chừng vị Tín vương phi này yêu thích yên tĩnh, nhỏ giọng muốn phân phó những người không liên can bên cạnh chờ ở bờ bên này, chỉ thấy Lục Ngạc đã chuẩn bị tốt lắm, chỉ theo hầu với ba người Phi Hồng, Oanh Yến.
16 Lưu thị thấy giọng nói ta không lắm cung kính, cho là bắt được nhược điểm, êm dịu nói: "Tỷ tỷ, nói chuyện với mẫu phi phải cung kính chút, tránh người ta nói chúng ta không biết kiềm chế.
17 Ta kề gối nói chuyện với bà bà xuyên qua trước tiên cho đến trưa, từ quá trình chuyển kiếp đến kinh nghiệm học sinh mới, từ thiết kế vườn đến cải cách thực phẩm, tóm lại.
18 Có lẽ là trong lòng nhớ kỹ hôm nay là ngày thứ ba về nhà, phải vào trong cung tạ ơn, hoặc giả vẫn không quen ngủ chung một giường với người khác, cho nên sáng sớm đã tỉnh.
19 Toàn thân ta run run, đi tới vòng qua một bên, run lẩy bẩy chuẩn bị giúp đỡ mở ra nút buộc, tay run run nửa ngày, nút buộc lại cột quá chặt, ta nỗ lực nửa ngày cư nhiên vẫn không nhúc nhích, càng tháo càng chặt, tay run lợi hại hơn.
20 Đã là 29 Tết, trên dưới trong ngoài đảo Như Ý, đều dùng gấm đỏ để làm đồ trang trí mới, Tín thái phi vốn cũng không ưa thích những thứ hình thức này, nhưng thấy ta vùi ở trong Hương Tạ suốt nửa tháng, cửa lớn không ra, cửa sau không gần, sợ buồn bực, nên mượn cớ gần sang năm mới, làm vài việc vui mừng.