1 Chuyển ngữ: Lệ ThiênNhư Ngọc là quỷ. Thú vui lớn nhất của nàng chính là: Khi màn đêm buông xuống, lết cái lưng lười biếng tìm một ngõ nhỏ, la cà từng nhà một, dùng tốc độ con người không đạt được để nhìn lão gia này dạy bảo con, xem đôi vợ chồng kia cãi nhau, đôi khi còn gặp phải kim ốc tàng kiều hay kẻ trộm.
2 Chuyển ngữ: Lệ ThiênNhư Ngọc biết mình sẽ không chết, cũng không bị trúng ám khí gì hết đã là chuyện của vài ngày sau. Từ sau đêm khuya kia nàng bị mất hồn mất vía, dù ngày hay đêm đều giấu mình ở một chỗ không dám ra mặt, đáng thương trốn biệt mấy ngày liền.
3 Chuyển ngữ: Lệ ThiênThiệu Tịch Ngôn nhìn “nữ sắc quỷ” đang sợ tới mức ngẩng đầu, đập bụp vào bàn, không biết nên khóc hay nên cười. *Nữ sắc quỷ: nữ quỷ háo sắc.
4 Chuyển ngữ: Lệ ThiênNhư Ngọc đứng ngoài viện bần thần một lúc lâu mới bay tới cửa phòng. Sợ gặp phải chuyện gì không nên gặp, nàng ho khẽ hai tiếng rồi mới nhẹ nhàng vào trong.
5 Chuyển ngữ ♥ Lệ ThiênNhư Ngọc đứng ở cửa, bộ dạng thở hồng hộc híp mắt nhìn hai người lúc đó, cuối cùng trừng mắt nhìn nữ quỷ xinh đẹp kia tức giận nói: “Cô là cái đồ không biết xấu hổ! Tại sao lại câu dẫn tướng công của tôi?!”Hai người trong phòng bị người khách không mời mà tới này làm cho giật mình, lúc nghe xong lời nàng nói thì đều ngơ ngác chả hiểu gì.
6 Chuyển ngữ: Michelle LêBeta: Lệ Thiên“Không được đánh người!”Một tiếng quát vang lên, Thiệu Tịch Ngôn chỉ cảm thấy ánh sáng chợt lóe, lúc mở mắt ra thì có hai luồng khói trắng ở trước mắt xẹt qua, vù một cái bay thẳng ra tận cửa rồi chui tọt vào một cái hồ lô nhỏ.
7 Chuyển ngữ: Lệ ThiênNhư Ngọc vốn là quỷ, từ trước tới giờ việc nàng làm nhiều nhất chính là khi màn đêm buông xuống thì la cà từng nhà một. Nhưng giờ thì nàng chỉ đến một nhà, nàng đã có bạn rồi.
8 Chuyển ngữ: Michelle LêBeta: Lệ ThiênBuổi sáng hôm đó Thiệu Tịch Ngôn được đám bằng hữu mời đi du hồ, tối về vừa bước vào cửa đã lập tức bị Như Ngọc quấn lấy hỏi đông hỏi tây.
9 Chuyển ngữ ♥ Lô Vỹ Vy VyBeta ♥ Nhã VyNhư Ngọc quả thật liên tiếp mấy ngày sau đều không tới, Thiệu Tịch Ngôn vẫn đi ra ngoài kết giao xã giao vào ban ngày như thường lệ, buổi tối trở về trong phòng, nhìn căn phòng im lặng, tuy có phần không quen nhưng thực sự hắn vẫn rất thích sự thanh tĩnh này.
10 Chuyển ngữ ♥ Lô Vỹ Vy VyBeta ♥ Nhã VyHai người đã không gặp vài ngày, bây giờ tự nhiên gặp lại đương nhiên không tránh khỏi có chút xấu hổ. Thiệu Tịch Ngôn nhìn trộm Như Ngọc, vừa bước vào nhà vừa ra vẻ thoải mái mà mở miệng nói: “Tới rồi?”“Ừ.
11 Sau đêm đó, Như Ngọc vẫn chưa quay lại, Thiệu Tịch Ngôn biết rõ lần này nàng không chỉ giận dỗi hắn, có thể nàng sẽ vĩnh viễn không đến đây nữa. Hắn cũng biết bọn họ người quỷ không cùng đường, cũng không thể vĩnh viễn làm bạn, hai người có thể ở chung trong thời gian này, nói cách khác là ở cùng hắn mấy ngày trước kỳ thi, nhưng không ngờ lại tan rã trong chuyện không vui này.
12 Trong rừng sâu phía Thành Nam có một khu nghĩa địa, là nơi ở của quỷ hồn lớn nhỏ trong kinh thành, mà nơi cư trú của Như Ngọc cũng không phải là ở đây.
13 Như Ngọc cảm thấy Phượng Nhi nói không sai, nàng thật không có tiền đồ, vốn đã nói rõ ràng không tới, vậy mà lúc này nàng lại bay tới chỗ này. Ngày mai hắn sẽ trả lại ngôi nhà đang thuê, với tư cách một người “đã từng là bằng hữu” nàng có nên tới chào hỏi hắn vài câu hay không.
14 Trong lòng Thiệu Tịch Ngôn vô cùng buồn bực, thật sự không có tâm tình quay lại Túy Tiên Cư tụ họp với mọi người, đi lòng vòng ở trên đường không mục đích trong chốc lát rồi về nhà.
15 Sáng sớm ngày hôm sau, Thiệu Tịch Ngôn tới Hoa An Tự theo lời Như Ngọc nói, không lâu sau thì quả nhiên gặp cỗ kiệu của Thẩm phủ đậu ở ngoài chùa, Thẩm tiểu thư được nha hoàn đỡ xuống.
16 Trung Thu sắp đến, bất kể là đối với người hay quỷ thì đều là ngày hội náo nhiệt. Như Ngọc sớm đã nghĩ đến những cây đèn hoa đăng, chỉ có Phượng Nhi là không cảm thấy hứng thú, tình nguyện cùng với tên quỷ kia đến ngoại thành lo chuyện lửa ma.
17 Đêm công bố kết quả đó, Như Ngọc không trực tiếp đi tìm Thiệu Tịch Ngôn mà đi xem danh sách kết quả trước, nhìn từng cái tên một trên Hoàng bảng*, cuối cùng nàng cũng thấy ba chữ “Thiệu Tịch Ngôn”.
18 Thiệu Tịch Ngôn biết bản thân đang phải đối mặt với lựa chọn quan trọng, trước mặt hắn có hai con đường:Một là ngoảnh mặt làm ngơ chuyện bán đề của Trần Đình Hoán, tiếp tục tham gia kì thi Đình, con đường làm quan không thể một bước lên mây nhưng cũng vững vàng, đơn giản là phấn đấu vài năm thôi, việc hắn và Thẩm tiểu thư tuy rằng xa vời nhưng ít ra còn có cơ hội.
19 Về đêm, Thiệu Tịch Ngôn trốn Trần Đình Hoán ở cửa sau ngoại trạch, không bao lâu liền nghe thấy tiếng cửa nhỏ bị đẩy ra, một cô gái nhô đầu ra từ bên trong, vẫy vẫy tay với hắn.
20 Thiệu Tịch Ngôn giật mình tỉnh giấc, đưa tay sờ xuống dưới thân, bên dưới ẩm ướt. Đối với người sớm đã không còn là thanh niên ngây ngô như hắn, nếu có mộng xuân cũng sẽ không hoảng sợ không ngại.