1 Màn đêm buông xuống.
Trong câu lạc bộ “Ngũ quang thập sắc”, thiết kế xa hoa với hiệu quả cách âm rất tốt, bên ngoài hành lang tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ.
2 Hai mươi phút trôi qua.
Giờ phút này hai người bên trong có lẽ đã tiến vào thời khắc mấu chốt nhỉ?
Bạch Tưởng nheo mắt, lấy một tấm thẻ phòng ra, quét qua ô cảm ứng.
3 Cô lập tức cúi đầu, cầm lấy ipad trong tay, lấp liếm giải thích, “Ồ? Không phải ngài gọi phục vụ phòng sao? Là phòng 997……”
Cô mờ mịt lui dần về phía cửa phòng, ngẩng đầu lên nhìn sau đó giả vờ hốt hoảng: “Ôi, thật xin lỗi! Là tôi nhìn nhầm số phòng! Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Tôi sẽ rời đi ngay, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục……”
Cô nói xong, khom lưng với hai người trong phòng, dáng vẻ như sợ khách hàng trách lỗi, bước chân lui về sau, vội vàng đi ra.
4 Rốt cuộc anh là ai?
Xã hội đen?
Vốn tưởng rằng nếu cô bị người ta phát hiện đang quay lén, nhiều nhất là bị đánh một trận, nhưng giờ này phút này……
Thân thể Bạch Tưởng cứng nhắc, cô đứng thẳng người, sau đó thấy người đàn ông đi về phía cô.
5 Ghét bỏ?
Không sai, chính là ghét bỏ!
Mẹ nó!
Cho dù người đàn ông này có “tiểu tam” xinh đẹp kiều diễm hơn cô, nhưng sao có thể làm ra cái vẻ muốn nôn vào mặt cô thế kia?
Đau đớn cùng với lòng tự ái của con gái nổi lên khiến lá gan Bạch Tưởng cũng lớn theo.
6 Giờ phút này cô hận không thể cho mình mấy bạt tai, đã sớm cảm giác được người đàn ông này không dễ chọc, sao còn cố tình đâm đầu vào họng súng!
Cô nắm chặt tay, bình tĩnh nói điều kiện với người đàn ông, “Thưa anh, giết người là phải đền mạng, tôi chưa thấy gì cả, tôi cũng bảo đảm ra khỏi cửa này, tôi sẽ không nói gì hết!”
Trong phòng an tĩnh như cũ.
7 Cô lảo đảo lui về phía sau vài bước để bản thân trốn vào vị trí an toàn phía sau các nhân viên an ninh, lúc này mới chỉ vào người đàn ông kinh hãi kêu lên: “Anh bảo vệ, có người ép em bồi rượu!”
Các nhân viên an ninh vừa mới tiến vào phòng nên vẫn chưa kịp nắm rõ tình huống, có người lên tiếng hỏi một câu theo thường lệ: “Sao lại thế này?!”
Bạch Tưởng há miệng đáp ngay: “Anh bảo vệ, người này giấu súng trong người, vi phạm pháp luật, lại còn dùng vũ lực ép em bồi rượu, anh ta muốn sàm sỡ em, em không chịu, anh ta liền dùng sức mạnh! Anh nhìn cánh tay em bị đánh đến chảy máu đây này! Anh bảo vệ, nơi này tuy là nơi giải trí nhưng cũng là nơi làm ăn đàng hoàng, anh ta dám làm lơ các anh để gây án, hôm nay nhất định phải trừng phạt tên nhà giàu mới nổi này, làm chủ cho em!”
“Còn có loại chuyện này sao? Tôi ngược lại muốn xem ai dám giương oai ở ‘ Ngũ quang thập sắc ’! Đúng là ăn gan hùm mật báo……” Bảo vệ đi ở cuối cùng nghe được lời này lập tức giận dữ, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông, anh ta đột nhiên im bặt, chẳng thế còn hít mạnh một hơi.
8 Cô còn có thể làm sao bây giờ? Trốn!
Chỉ có điều ——
Biết giá trị vũ lực của người đàn ông này rất cao, hơn nữa vừa rồi vì an toàn của bản thân, Bạch Tưởng đã trốn giữa các nhân viên an ninh, vị trí mà cô có thể chắc chắn người đàn ông này công kích từ phương hướng nào thì cô cũng an toàn.
9 Cô gái rất trắng, trắng gần như trong suốt.
Lông mi thật dài rũ xuống, che khuất cặp mắt vô cùng xinh đẹp, cái mũi xinh xắn, nhưng môi nhỏ có vẻ tái nhợt, gương mặt trái xoan, ngũ quan không có chỗ nào là không tinh xảo, không có chỗ nào là không hoàn mỹ!
Lúc chưa thấy diện mạo của cô gái, Bạch Tưởng đã biết đây là một mỹ nữ.
10 Em gái? Anh trai?
Bạch Tưởng nhìn cô gái, lại nhìn người đàn ông, tầm mắt dừng lại ở nơi bàn tay bọn họ đang nắm chặt.
Hừ!
Nghĩ Bạch Tưởng cô là đồ ngốc sao? Anh em ruột cũng không thể thân thiết như vậy!
Cô cong khoé môi cười mỉa, “Em gái? Ồ, hóa ra xã hội thượng lưu cũng lưu hành em gái nuôi! Tôi nói này cô gái, cô thật đúng là……”
“Câm miệng!”
Một tiếng quát lớn, bật ra từ miệng người đàn ông.
11 Đó chỉ là một quả bóng tennis màu đen!
Duật Cảnh Viêm nhìn kỹ cô gái trước mặt.
Vừa tiến vào phòng cô phô bày kỹ thuật diễn hoàn mỹ, sau khi bị phát hiện cô lại tìm ra nhược điểm của đối phương để phản kích, lúc còn chưa vào phòng đã ấn chuông cảnh báo, sắp xếp đường lui cho mình; thậm chí còn chuẩn bị sẵn một quả tennis.
12 Camera giấu kín không thể truyền tín hiệu, cho nên PC ghép nối với camera giấu kín nhất định phải ở trong “Ngũ quang thập sắc”, giờ phút này, PC mà cô dùng rất nhiều tiền để mua đã bị bảo vệ ôm trong tay.
13 Bạch Tưởng ước gì không thể đào một cái lỗ trên đất để chui xuống.
Cô nhìn sắc mặt “thối hoắc” của người đàn ông, nghĩ đến vừa rồi cô mắng người ta không chút kiêng nể……
Hu hu hu……
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!
Đặc biệt là khi thấy anh có vẻ như không muốn buông tha cô, Bạch Tưởng khóc không ra nước mắt.
14 …………. .
Chương 14: Trừng phạt nho nhỏ của Đế thiếu (4)
Lông mi Bạch Tưởng thoáng run run, trong lòng lại vô cùng chờ mong.
Đến bệnh viện, đến bệnh viện……
Nơi này là địa bàn của người đàn ông đó, căn bản cô có muốn trốn cũng không thoát, nhưng nếu cô đến bệnh viện, mọi chuyện sẽ khác!
Cô không nghĩ tới chút động tác nho nhỏ này của cô đã bị người trong phòng thấy hết.
15 Cử động tay chân đã cứng đờ, cô nghiêng cổ, sau đó cô đứng lên, lặng lẽ đến cạnh cửa nghe ngóng bên ngoài, thấy không có bất cứ động tĩnh gì, cô bèn mở cửa, nhanh như chớp chạy ra ngoài……
Trong phòng điều khiển, một đám nhân viên an ninh nhìn vào camera theo dõi cười ha hả không ngừng.
16 Bạch Tưởng ngồi trên giường, hai tay đấm chăn thùm thụp, thân thể đau nhức, lạnh cứng khiến cả người cô không thoải mái, gương mặt cô dữ dằn buông lời hung ác: “Đồ đàn ông thối tha, dám đối xử với tôi như vậy, anh tốt nhất nên cầu nguyện đừng có rơi vào tay tôi!”
……
Hai giờ chiều.
17 “Ừ!” Bạch Tưởng xoay người rời đi, cô không muốn lãng phí một chút thời gian nào cả.
Lúc chờ thang máy, đột nhiên cô nghĩ tới cái gì, bèn tiến đến trước mặt Đại Quân đã cúi đầu hăng hái chiến đấu với trò chơi trong máy tính, đột nhiên hỏi: “Haizz, bà ngoại anh đang ở bệnh viện chờ làm phẫu thuật, bao nhiêu tuổi?”
“Bảy mươi tám!” Đại Quân cũng không ngẩng đầu lên, há miệng trả lời.
18 Bạch Tưởng có chút xấu hổ, “Vậy, hay là cô tới khám bệnh?”
Cô gái vẫn không nói lời nào như trước.
Bạch Tưởng sờ sờ cái mũi, cảm thấy có chút tẻ nhạt, “Vậy tôi đi đây.
19 Nụ cười của cô gái, tựa như thiên sứ hạ phàm, trong chớp mắt sáng chói làm người không rời mắt được.
Bạch Tưởng ngây dại.
Mà khi cô lấy lại tinh thần cô gái vốn ở trước mặt đã biến mất.
20 Ngày tháng trên bia ghi ngày hôm nay của mười hai năm về trước, xem ra hôm nay là ngày giỗ của của người này.
Nhưng—— đây là ai?
Bạch Tưởng thấy vẻ mặt cô gái không có cảm xúc gì khiến cô càng thêm nghi hoặc.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25