1 Vạn Dạ đại lục gồm sáu quốc gia cùng tồn tại: Long Ngự, Đông Lạc, Thương Lộ, Vân Hòa, Thiên Phổ, Nam Trấn mỗi quốc gia đều có sở trường riêng, kiềm chế lẫn nhau, tuy rằng có chiến tranh, ma sát có khi cũng phát sinh, nhưng các quốc gia tạm thời vẫn chung sống tốt với nhau, chỉ là họ có tâm tư gì thì không ai biết được.
2 “Vương gia, có chỗ nào không thoải mái hay không?” Trì Huyền vội hỏi. “Lạnh. ” Mặc Sĩ Lưu Thương thành thực trả lời. “Lạnh?” Đám người Tiêu Triết nhìn ra bên ngoài cửa sổ thấy ánh nắng đang trên cao, khó hiểu, đây là vì sao?“Máu trên người không lưu thông được, dĩ nhiên là lạnh.
3 Sau cơm chiều , Mặc Sĩ Lưu Thương dắt theo Mặc Sĩ Nhược Thần, cùng cả đám Tiêu Triết, Đường Thạc, Dạ Lăng cùng Trì Huyền tò mò đi tới Nhã các của Long Chiến Nhã.
4 Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Phong Ly cả người chật vật, bay nhanh như gió vào. “Lam, thế nào?”“Không có gì đáng ngại. Ngươi không sao chứ?” Làm cộng sự nhiều năm, Phong Lam tự nhiên biết Phong Ly đang hỏi tình huống hiện giờ của Long Chiến Nhã.
5 “Lam tinh thảo?” Trì Huyền nghe đến lam tinh thảo lại bị dọa cho kinh sợ. Lam tinh thảo được xem là thánh vật, nó dùng để trị nội thương, nhưng ở Vạn Dạ rất khó tìm được, bởi vậy nên trở thành một bảo vật quí hiếm, một khi đã xuất hiện, dù là người trên giang hồ hay là người của triều đình, đều đã phái người đi mua hoặc ăn cắp về.
6 Ba ngày sau, bên trong tửu lâu nổi tiếng thuộc sở hữu Long các. “Nguyệt thật là keo kiệt, ta chỉ mượn bảo bối của ngươi dùng một chút mà thôi, ngươi lại làm hỏng hình tượng Phong Ly nhà chúng ta như vậy” Vừa mở ra cánh của phòng, Long Chiến Nhã liền cau cái mũi đi đến chiếc ghế chủ vị ngồi xuống giọng oán giận với Nam Phong Nguyệt.
7 “Vương gia, thắng cái trang trại được không?” Long Chiến Nhã làm ra vẻ mặt đứa trẻ mười hai tuổi thanh thuần, lúc này mở đôi mắt to trong suốt nhìn Mặc Sĩ Lưu Thương, trong mắt tràn đầy chờ mong lại làm cho người ta nhìn vào phải thương tiếc, không đành lòng cự tuyệt.
8 Long Chiến Nhã nhìn hắn, lại nhìn đến cái phiến trúc có khắc chữ lửu lâu, quay đầu cẩn thận nhìn Mặc Sĩ Lưu Thương liếc mắt một cái, lại quay đầu đi nhìn chằm chằm cái “Trang trại” đang cầm trong tay.
9 Bên trong thư phòng của phủ Chiến vương, Mặc Sĩ Lưu Thương ngồi ở ghế chủ vị, hai bên là Đường Thạc, Dạ Lăng, Tiêu Triết, Long Chiến Nhã và Mặc Sĩ Lưu Vũ.
10 “Vậy thì sao?” Long Chiến Nhã nháy đôi mắt to khó hiểu nhìn Mặc Sĩ Lưu Thương, biểu tình kia lại có vài phần giống một cô gái mười hai tuổi ngây thơ không biết gì, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn đáng yêu kia làm cho người ta hận không thể cắn lên đó hai cái.
11 Long Chiến Nhã vừa nói ra lời này, Mặc Sĩ Lưu Thương dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đụng vào thân cây, xoay người không quên tiếp đón một quyền của Long Chiến Nhã.
12 Hai tháng sau, bên trong thư phòng của phủ Chiến vương, Mặc Sĩ Lưu Thương, Đường Thạc và hai người mà Long Chiến Nhã đã phái tới, Thanh Phong và Hồng Tụ vẻ mặt tràn đầy hưng phấn.
13 “Chiến. . . . . . Chiến vương. . . . . . ”“Bổn vương đang hỏi ngươi, vừa rồi người là định phạm thượng sao?”“Thần. . . . . . Thần không dám. . . . . .
14 “Vì sao muốn ta biểu diễn?” Long Chiến Nhã cuối cùng cũng liếc mắt nhìn Mặc Sĩ Lưu Vũ. Tiểu tử này hôm nay nói nhiều thật, làm hỏng hình tượng yếu đuối của nàng.
15 Long Chiến Nhã nói: “Long Chiến Bắc, nhớ kỹ những lời ngươi nói với ta, nhớ kỹ những chuyện ngươi làm với ta, người của Long gia nợ nương ta cũng nợ Long Chiến Nhã ta, sớm muộn gì cũng đều phải trả.
16 “Vương gia vẫn đi theo. . . . . . Ta. . . . . . Làm. . . . . . Cái gì. . . . . . ” Sau khi hồi phủ, dọc theo đường đi hai người đều không có trao đổi, trên mã xa tuy rằng Long Chiến Nhã nhắm mắt dưỡng thần nhưng vẫn có thể cảm giác được Mặc Sĩ Lưu Thương luôn luôn nhìn nàng.
17 Bên trong gian phòng trăm vị cư*, Thái tử Mặc Sĩ Lưu Vân, Thái tử phi, Mặc Sĩ Lưu Thương, Long Chiến Nhã, tứ hoàng tử Bách Lí Linh của Đông Lạc quốc, hoàng đế Thương Lộ quốc Mặc Lam, Thái tử Vân Hòa quốc Kì Dương, Lôi vương gia Hách Liên Hiểu của Thiên Phổ quốc, Tuệ Dĩnh công chúa Hách Liên Ảnh cùng với Phong vương Liễu Thừa Phong của Nam Trấn quốc, mười người vây quanh một cái bàn mà ngồi, ám vệ tùy tùng cũng được phân bố các nơi trong gian phòng.
18 “Chiến vương thật có phúc cưới được một giai nhân như thế. ” Kì Dương khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt, thời điểm nhìn về phía Long Chiến Nhã, đáy mắt hiện lên tia dị sắc.
19 Giờ dậu, Long Chiến Nhã một thân nam trang cùng Mặc Sĩ Lưu Thương, còn có Mặc Sĩ Lưu Vũ mặt dày đi theo, đến trước cửa Bách Lí cư lại phát hiện mọi người đều đã đông đủ, Hách Liên Ảnh cũng thay nam trang.
20 “Sao lại thế này?” Âm thanh lười biếng từ bên ngoài truyền đến, mọi người sửng sốt, lập tức tản ra hai bên tạo một con đường. Long Chiến Nhã đi trước, phía sau là Mặc Sĩ Lưu Thương, Mặc Sĩ Lưu Vũ, Liễu Thừa Phong và Bách Lí Linh.