1 Huynh đệ trong bang đều gọi ta là Hắc tiểu thư. Kỳ thực, ta không phải họ Hắc. Dạ Phượng, đó mới là danh hiệu của ta. Còn chuyện ta vốn dĩ tên gọi là gì, nói ta quên thì cũng không khác gì lắm.
2 Vừa mở mắt ra, ta liền biết mình đã xuyên qua rồi. Kỳ thực xuyên qua thời không rất đơn giản, Diêm vương soái ca đưa ta lên nóc nhà nhà hắn, đá vào mông ta một cái, thế là ta vô duyên vô cớ xuyên qua.
3 Ánh nắng ban mai lờ mờ chiếu rọi nơi sương phòng yên tĩnh, gió nhẹ mơn man, cành liễu mảnh phất phơ trong gió. Ta là một hủ nữ không có truy cầu gì cả, không cầu kiếm được nhiều tiền tới mức rút cả gân tay (Sở Sở: Cút, tiền của ngươi đã đủ cho ngươi đếm đến rút gân tay rồi), chỉ cầu được ngủ thẳng giấc và tỉnh dậy tự nhiên là đủ.
4 Nếu nói triều Thanh có một cái bát đại hồ đồng (1), thì triều đại này cũng có một cái gọi là hoa phường. Hoa phường có ba – sáu, -chín loại, thanh lâu cùng cô nương đương nhiên cũng chia thành ba – sáu – chín loại.
5 Mộng Lộ là một hoa khôi vô cùng biết cách làm tròn phận sự, vừa nghe nói chúng ta có chuyện cần bàn, lập tức sai nha hoàn chuẩn bị một gian sương phòng thanh tĩnh, lại chuẩn bị thêm chút rượu và thức ăn.
6 Chọn nhầm bạn xấu, quả nhiên đúng là chọn nhầm bạn xấu mà. Giờ này khắc này, ta vô cùng hi vọng Hạ Tử Lung ta không hề quen biết Lục Thanh Nhã con cầm thú kia.
7 Nổi tiếng không ác không làm Bộ Binh Thượng Thư Hứa Hoành cùng con trai Hứa Văn Vũ bị sát hại trong nhà, trạng thái chết vô cùng kinh khủng. Kẻ sát nhân còn vô cùng kiêu ngạo để lại danh tính của mình – Dạ Phượng.
8 Lục Thanh Nhã ném cho ta một tờ khế đất, kiêu ngạo nói cho ta biết, tỷ ấy đã giúp ta mua một tòa nhà, vật dụng người hầu, tất cả đều có đủ, ngay cả đồ ăn trong nhà bếp cũng không thiếu thứ gì, có thể không cần sửa soạn mà vào ở trực tiếp.
9 Kinh thành tứ thiếu, danh tiếng vang dội khắp kinh thành. Bao gồm, Mộ Dung Phong Vân đại công tử Mộ Dung gia, Viêm vương Hoàng Phủ Viêm xuất thân hoàng tộc, thái tử Hoàng Phủ Hạo và thủ phủ kinh thành Lăng Sở Nam.
10 Ta một thân nam trang tuấn nhã, xe nhẹ quen đường tiêu sái tiến vào Thiên Hương lâu. Thiên Hương lâu vẫn như trước đón người đến tiễn người đi, dòng người tấp nập, y hương tấn ảnh, oanh ca yến ngữ.
11 Thói quen của ta đã là xài tiền như nước, lãng phí, cho dù có núi vàng núi bạc cũng bị ta làm sạch trơn. Ta thừa nhận mình cũng có chút tiền – hai mươi mấy vạn lượng.
12 Bọn nha hoàn vừa mang thức ăn để lên bàn, ta thỏa thích khoát khoát tay, bảo các nàng đi xuống. Không phải ăn một bữa cơm thôi à, chuẩn bị phô trương như thế làm gì? Tại hạ là kẻ bình dân, không phải hoàng hậu quý phi, phô trương lớn như vậy ta thật tình rất không quen.
13 Không biết Thái Bạch lâu có trang bị máy quay hay không, ta muốn len lén đào tường. Từ đầu bếp đến học đồ nấu ăn, tất cả ta đều muốn đào đi hết. Bất luận là món ăn chiêu bài hay một chén cơm bình thường, tất cả đều ngon không chê vào đâu được.
14 Ta chẳng bao giờ ngờ được rằng, bản thân mình lại trở thành nhân vật nóng đến phỏng tay. Sau giờ ngọ, Lục Thanh Nhã mất tích ba ngày đột nhiên một thân nam trang đại giá quang lâm đến Tê Phượng sơn trang.
15 Hoa mắt choáng váng. Không sai, cảm giác đầu tiên sau khi ta tỉnh lại, chính là hoa mắt choáng váng. Dùng ngón chân suy nghĩ cũng biết, ta đang tức giận.
16 Cái gì được gọi là xã hội phong kiến hủ bại? Nhìn ta thì biết. Ta mặc một thân nội y nam tính trắng thuần, nằm ở trên giường uống trà. Trong tay còn cầm đủ loại kiểu dáng trái cây cao lương mỹ vị nước trà, Tiểu Khiết theo hầu một bên.
17 Hiệu sách Bát Quái là hiệu sách nổi danh nhất cả nước, bất luận là nhân sĩ giang hồ hay quan to hiển quý đều thích đến hiệu sách Bát Quái ngồi chơi, nghe một chút việc thú vị trên giang hồ, triều đình bí sử.
18 Hiệu sách Bát Quái vẫn ồn ào náo nhiệt như trước, tựa như cái gì cũng chưa từng xảy ra. Nếu như không phải có từng đạo ánh mắt soi mói nhìn ta, ta sẽ cho rằng tất cả những gì xảy ra trước đó, chỉ là ảo giác của ta.
19 Vội vã thay y phục trên người, ta chạy bán sống bán chết về Mộ Dung gia. Có người muốn tiêu diệt Mộ Dung gia, đó là đại sự. Thân là tiểu thư Mộ Dung gia, ta sao dám chậm trễ chứ?Đấu đá lung tung xông vào cửa lớn Mộ Dung gia, đột nhiên có người kéo cánh tay ta lại, “Này, bạn thân, muội vội vã đi đầu thai hả?”Dùng óc heo tự hỏi, ta cũng biết giọng nói đó là của ai.
20 Ha Tử Lung ta lấy danh nghĩa mười tám đời tổ tông ra thề, kiếp này chưa từng gặp chuyện mất mặt như vậy. Sau khi rời khỏi giường của Mộ Dung Phong Vân, ta hoảng loạn mặc lại y phục bẩn, kéo theo cái đuôi chui ra ngoài.