Hạ Tử Lung vẫn cảm thấy bản thân mình là người tốt, ngoại trừ thỉnh thoảng giết vài tên để kiếm thêm chút thu nhập, tham gia vào những trận đấu nhau bằng hỏa lực để vơ vét chút súng ống đạn dược, vượt nóc băng tường để trộm chút tiền mặt, ta chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết.
Thời không đại thần chết tiệt, lấy việc công làm việc tư, đưa nàng tới một nơi khác thay hắn làm việc. Xuyên qua chưa được bao lâu, trực tiếp bị bắt về nhà, người ta lại không phải phạm nhân.
Nàng xuyên qua đến một cái thời không xa lạ. Mấy muội muội thay nhau khi dễ nàng , đại ca vì cái gì nhìn nàng bằng ánh mắt ái muội. Nàng lại phát hiện lão mẹ coi nàng như không tồn tại , cũng tốt , chỉ cần không làm cho nàng chết đói là được.