1 “Cô! Lại đây!”
“Sao?”
Minna đặt một bộ nội y báo vằn vào tay Hướng Uyển Đình, nói lớn tiếng: “Hướng Uyển Đình, kết thúc kì thử việc, có thể ở lại công ty hay ra đi tùy vào biểu hiện của cô hôm nay đấy”.
2 Trong lòng Hướng Uyển Đình như có 1,000 con fuck your mother chạy qua!! Nhưng trước mặt là tổng giám đốc như băng, cô làm sao dám phát tác, cắn nát hàm răng cũng đành nuốt hết vào trong bụng.
3 Hướng Uyển Đình thề cô chỉ muốn lười biếng một chút thôi, tuyệt đối không nghĩ tới chuyện xa vời rằng tổng giám đốc sẽ mang cô đi mua quần áo! Chẳng những vậy còn đưa cô đến mấy cửa hàng cao cấp nhất trong công ty bách hóa.
4 Mang theo một thân mệt mỏi cùng món nợ 4800 đồng, Hướng Uyển Đình quay trở về thành phố A. Trên đường về, ngồi cùng một chỗ với tổng giám đốc, dường như bị anh ta tra một lần hộ khẩu từ cha mẹ cho tới anh em.
5 Công việc của thư ký quả nhiên không phải để cho người bình thường làm, mỗi ngày Hướng Uyển Đình đi theo sau mông tổng giám đốc bận bịu đến khi trời đất đen kịt, tới cuối tháng, tiền lương trong thẻ chỉ thêm tí tẹo, lại còn phải trả một nửa cho Đổng Ngôn, số còn lại không đủ nhét kẽ răng.
6 Tin tức tổng giám đốc in relationship rất nhanh được lan truyền với tốc độ chóng mặt trong công ty, đương nhiên phần lớn công sức là do loa phóng thanh Hướng Uyển Đình hết cả.
7 Chờ nụ hôn dài này kết thúc, lớn như vậy mới lần đầu bị người khác hôn, đầu óc đã rơi vào trạng thái ngừng hoạt động!
Ai có thể nói cho cô biết, vừa xảy ra chuyện gì không?
Đổng Ngôn quay trở lại bàn làm việc, trên đó là một xấp văn kiện lộn xộn, anh lại cầm bút tiếp tục vẽ.
8 Hướng Uyển Đình quyết định từ chức.
Dù cô rất thiếu tiền, dù là cô cần công việc, nhưng cô cũng là thanh niên tam quan tốt, là thanh niên ngũ tứ* điển hình! Đối mặt với loại phúc hắn thế giới quan vặn vẹo như Tổng giám đốc, cô chọc không được lại không trốn nổi sao.
9 Ngày hôm sau đương nhiên Hướng Uyển Đình không đi làm. Vào thời khắc mấu chốt này mà xuất hiện trước mặt tổng giám đốc, cô sống thêm được chắc? Thế là nghỉ bệnh, nghỉ đông, nghỉ hưu, cô viết một loạt vào đơn xin nghỉ xong thì tính được 15 ngày.
10 “Tổng giám đốc, ngài có ý gì thế?” Hướng Uyển Đình cầm chiếc nhiệt kế, cuối cùng cũng không nhịn thêm được nữa.
Đổng Ngôn ăn xong bát cháo cuối cùng, lấy khăn tay lau miệng đầy ưu nhã: “Ý gì chứ?”
Hướng Uyển Đình xin thề, đời này cô ghét nhất chính là cái loại từ từ tốn tốn này đây, cô hỏi thêm câu nữa: “Tổng giám đốc, tôi là thư ký của anh, không phải bảo mẫu.
11 Sau ngày đó, Hướng Uyển Đình cũng không thấy Đổng Ngôn nữa
Đệ đơn từ chức, cô rời khỏi Ngải Mục. Ra đi một cách dứt khoát, số di động cũng thay đổi.