1 Đậu Chiêu cảm thấy mình có lẽ không sống được bao lâu nữa. Cổ nhân đã nói “sinh dữ tử lành”. Mấy hôm nay nàng luôn mơ về quá khứ, ngồi dưới gốc tử đằng đang độ nở hoa, lắc lư đôi chân mũm mĩm, vú nuôi mập mạp như bánh bao đang dỗ nàng ăn cơm.
2 Tống Mặc, tự Nghiên Đường, là trưởng tử của Anh Quốc công Tống Nghi Xuân, mẫu thân là Tương thị, em gái ruột của Định Quốc công Tương Mai Tôn. Xuất thân cực kì hiển hách, năm tuổi đã được phong làm thế tử.
3 - Cô nãi nãi đã nói ra rồi sao tiện nuốt lời?Đậu Chiêu cười nói:- Vừa vặn hai hôm trước Quách phu nhân cho người truyền lời cho con, nói là muốn kết thân với nhà ta, cho nên con nghĩ, không bằng để Uy ca nhi lấy cháu gái của Tuyên Ninh hầu, chủ động giải đi khúc mắc này.
4 Đậu Chiêu không nói rõ được mình ghen tỵ hay là hâm mộ, huyết khí trong người dâng lên, khó chịu như bài giang đảo hải, chỉ sợ mình nhìn con thêm một chút thì sẽ làm ra chuyện khiến mình phải hối hận.
5 Xe ngựa của phụ thân dừng trước cổng, mấy tên gia đinh đang vội vàng chuyển đồ vào trong. Phụ thân mặc áo lụa màu xanh ngọc có hoa văn cỏ xương bồ, khoác áo khoác da, đứng trước xe ngựa như cây ngọc trước gió, đang nói chuyện gì đó với người bên cạnh.
6 Tổ tiên của Đậu Chiêu là người bán hàng rong, cơ duyên xảo hợp nên kết duyên với một nha hoàn của một nhà buôn bán trấn trên. Ông dùng của hồi môn của thê tử là mười lạng bạc mua một mẫu ruộng ở thôn Bắc Lâu của huyện Thực Định, từ đó về sau an cư lạc nghiệp ở đó, cuộc sống phát đạt hơn.
7 Nghe nói Đậu Thế Bảng đến, phụ thân tự mình ra đón. Hắn mang theo một giỏ cam. Đều là người trong nhà, mẫu thân và Đinh di thái thái cũng không tránh mặt.
8 Đậu Chiêu có lòng nhắc nhở mẫu thân vài câu, nghĩ mà xem, bên kia sương phòng còn có một phòng nha hoàn chưa xử lý xong, mẫu thân cũng đủ đau đầu rồi.
9 Đinh di thái thái vào cửa hơn một năm nhưng không có động tĩnh gì, tằng tổ mẫu của Đậu Chiêu rất sốt ruột. Lại nghe nói ở điền trang của Đậu gia có một gia đình họ Thôi, sinh được 8 trai, 2 gái, tất cả đều mạnh khỏe.
10 Nghe xong lời Đậu Chiêu nói, ánh mắt Song Chi nhìn Đậu Chiêu có chút hoảng sợ. Đậu Chiêu cũng không thèm để ý. Chỉ cần mẫu thân và các trưởng bối không nghi ngờ, đám nha hoàn bàn luận thế nào thì cũng chỉ là bàn tán mà thôi.
11 Tâm tình Đậu Chiêu rất phức tạp. Nếu nữ nhân đột nhiên xuất hiện này là kế mẫu, mẫu thân muốn tìm dấu vết xấu xa gì từ thân thế nàng thì chỉ sợ sẽ phải thất vọng rồi.
12 Không ngờ, mẫu thân và Vương Ánh Tuyết lại có quen biết!Từ trước đến giờ, Đậu Chiêu đều không hiểu, vì sao có những nữ nhân vì muốn cùng nam nhân mình yêu được ở bên nhau mà thà bỏ qua người thân, bỏ mặc thanh danh?Chẳng lẽ nam nữ hoan ái thực sự quan trọng đến thế sao?Một khi tình yêu đã hết, nam nhân vứt bỏ nữ nhân, trở về gia đình lại là lãng tử quay đầu, vậy còn nữ nhân thì sao?Làm thế nào để tiếp tục sống an ổn trên đời?Nàng và mẫu thân ngồi ở phòng nhỏ sau đại sảnh, nghe tiếng tổ phụ răn dạy phụ thân ở trong phòng.
13 Tam bá mẫu vừa đi, mẫu thân liền trừng mắt nhìn phụ thân, ánh mắt sắc lạnh như đao, như băng. Phụ thân cũng không chút yếu thế trừng lại, như con thú hoang nổi giận.
14 Mẫu thân trắng đêm chưa ngủ, Đậu Chiêu cũng một đêm không ngủ. Mẫu thân suy nghĩ cái gì Đậu Chiêu không biết, còn nàng cả đêm đều chỉ nghĩ đến Ngụy Đình Du.
15 Nếu mẫu thân không quá cảm tính như vậy thì tốt rồi! Nàng như vậy, mình cũng khó xử!Đậu Chiêu thở dài thật sâu. Bỗng nhiên có chút cảm xúc khác thường với mẫu thân.
16 Người nhà Vương Ánh Tuyết đến, người nhà họ Đậu vừa khéo cùng người nhà họ Vương bàn chuyện lấy Vương Ánh Tuyết vào cửa. Cảm thấy đã chẳng còn chuyện gì liên quan đến mình, Đậu Chiêu ngồi xổm sau hoa viên, có thể nhìn thấy hết đình Tích Ngọc của Tây Đậu, nói với Thỏa Nương:- … Ta muốn về, lời đã dặn ngươi ngươi nhớ kỹ chưa?Thỏa Nương mơ hồ nói:- Tứ tiểu thư muốn đi đâu?- Ngươi không cần lo.
17 Mẫu thân là người kiêu ngạo, nếu đã đồng ý để Vương Ánh Tuyết vào cửa thì sẽ không làm khó xử gì Vương Ánh Tuyết trong thời gian này. Đợi “bệnh” của Đậu Chiêu đỡ dần, nàng mời đại bá mẫu và tam bá mẫu đến bàn chuyện đón Vương Ánh Tuyết vào cửa.
18 Triệu Bích Như nắm tay Đậu Chiêu, chậm rãi đi về. Đậu Chiêu hỏi Triệu Bích Như:- Muội thích ăn nhất là gì?Triệu Bích Như hơi ngạc nhiên nhưng vẫn dịu dàng đáp:- Chỉ cần là đồ ngọt, đồ giòn thì muội đều thích ăn?Đậu Chiêu lại hỏi:- Lần trước tỷ đến nhà muội là khi nào?Triệu Bích Như nhìn Đậu Chiêu với vẻ kinh ngạc:- Một ngày trước lập đông, phụ thân bảo tỷ và muội muội tới hỏi thăm cô mẫu xem cô gia đã về chưa.
19 Mẫu thân rất lo lắng cho tình hình tài chính của nhà mẹ đẻ, Đậu Chiêu lại không cho là đúng, ngồi ăn hạt dẻ chao đường. Kiếp trước mẫu thân tự tử mà cữu cữu vẫn có thể thi đỗ tiến sĩ, kiếp này chuyện gì cũng giấu hắn, hắn nhẹ nhàng ra trận chẳng lẽ còn có thể thi rớt?Chỉ cần cữu cữu đỗ tiến sĩ, chuyện ăn mặc tiêu xài đương nhiên đều có thể lo liệu được!Hạt dẻ này hẳn là cất ở trong hầm qua mùa đông, đã chẳng còn chút nước nào, lại còn chao đường, rất khô nhưng dù sao có cũng hơn không – giờ nàng là đứa trẻ ba tuổi, đứa trẻ ba tuổi thì có thể làm gì? Giờ nàng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
20 Sau hôm đó, mẫu thân bị bệnh. Đậu Chiêu rất lo lắng, ngày nào cũng ở bên mẫu thân. Mẫu thân cười vuốt tóc nàng:- Mẫu thân không sao, sẽ khỏe nhanh thôi.