1 Hiên đế triều đại, mưa thuận gió hòa, quan ấm dân an. Kinh thành là đại viện của thiên tử, tự nhiên vô cùng phồn hoa. Đế kinh chia thành năm khu. Chính giữa là hoàng cung.
2 Ta là Giang Thu Ảnh. Trước đây ba ngày là Giang Thu Ảnh, hiện tại cũng vẫn là Giang Thu Ảnh. Có điều, Giang Thu Ảnh ba ngày trước vẫn còn ở thế kỷ 21.
3 Ta thực hâm mộ những ai xuyên qua thành kẻ ngốc. Xuyên qua làm kẻ ngốc không hề có hạn chế. Ngươi nói sai, không ai thắc mắc. Ngươi hành động ngớ ngẩn, không ai để ý.
4 Mất gần nửa canh giờ để trấn an điều chỉnh cảm xúc cho Tiểu Mai, ta mệt đến vã mồ hôi. Tại sao không có tiểu thuyết xuyên qua nào đề cập đến việc nha hoàn cũng khó dỗ dành như vậy?Thân thể này bị nhiễm lạnh rất nặng, đã đi một vòng qua Quỷ môn quan rồi quay trở lại, ta vất vả lê bước đến trước gương đồng.
5 "Tứ muội". Trước mắt ta, một thiếu nữ chừng mười lăm tuổi mặc thanh y. Hoa nhan nguyệt mạo, mâu hàm thu thủy, mi nhược viễn sơn, nhu mỹ phiêu dật. Trong đầu ta hiện lên một loạt mỹ từ dành cho nàng.
6 Thỉnh an dường như là một chuyện tình không thể trốn tránh. Ta từng xem qua vô số tiểu thuyết xuyên không, nơi nào cũng có thỉnh an. Người người thỉnh an, ngày ngày thỉnh an.
7 "Hồi tổ mẫu, là chuyện lâu thuyền bị đắm mấy ngày trước. " - Ta nói thật chậm, đảo mi vòng quanh, cố thu hết phản ứng của chúng nhân vào mắt. "Lâu thuyền Giang gia ta nổi danh vững chắc, đâu thể nói vỡ liền vỡ, kêu chìm là chìm.
8 "Tổ mẫu, người thoải mái a?" - Giang Thu Ảnh chậm rãi bấm lần lượt các huyệt thận du, can du, hoàn khiêu, thừa phù, phong thị, ủy trung. Lực đạo nhàng, động tác thành thục.
9 Giang Thu Ảnh phiền chán liếc nhìn một phòng oanh yến. Đại phòng nhị phòng còn có tam phòng nữ nhân, cả thảy gần hai mươi người, ta ta ngươi ngươi, cười cười nói nói, làm nàng có chút đau đầu.
10 Ngày tuyết ngừng rơi, mặt trời le lói chiếu vài tia ấm áp nhàn nhạt. Tâm trạng Giang Thu Ảnh đặc biệt tốt, hứng trí bừng bừng chạy ra ngoài sân nặn người tuyết.
11 Giang Thu Ảnh nghe được tin tức kia trên đường đến đại viện. Nàng vốn là người đơn giản, chỉ hơi bất ngờ, cũng không nghĩ gì nhiều. Dễ hiểu nha, người ta đàn ông sung sức, ra ngoài hơn hai năm, đương nhiên kiếm chỗ giải quyết nhu cầu.
12 Ặc ! Ta vừa làm sai cái gì ? - Giang Thu Ảnh hai mắt trợn lên, có cảm giác đầu to bằng cái đấu. Toi rồi toi thật rồi ! Nàng cuối cùng cũng nghĩ ra. Nàng vừa mới gọi nữ nhân kia là tam thẩm a.
13 Quần áo của tiểu thư phải mang theo bao nhiêu nha? Ừm. . . bộ này tiểu thư mặc rất đẹp. . . bộ này. . . bộ này cũng rất khá. . . ừm. . . . còn có. . .
14 Đoàn người xuất phát từ Giang phủ đã được ba ngày. Giang Thu Ảnh, Tiểu Mai, còn có hơn mười gia đinh khỏe mạnh có chút võ công đi theo hộ tống. Giang gia tại Hoàng thành, Thượng Quan gia lại ở phía Nam.
15 "Thơm quá a. . . ""Ân ân, thực thơm. . . ""Ục ục. . . bụng của lão tử. . . ""Tứ tiểu thư, người xem. . . . "Giang Thu Ảnh tít mắt, đắc ý nhìn một đám hộ vệ nhao nhao chảy nước miếng.
16 Giang Thu Ảnh càng nghĩ càng thấy lão già lôi thôi trước mặt thực vừa mắt, hận không thể xem lão như dê béo mà đối đãi. Có phải hay không cho lão ăn xong, lão sẽ lại quả đồ tốt? Bí kíp võ công? Bản đồ bảo tàng? Hoặc vài niên công lực?Nàng lập tức gật đầu như giã tỏi: "Được a được a.
17 Ngày Đại Hàn, tuyết rơi nhiều. Giang Thu Ảnh buồn chán ngồi trong xe ngựa, tay ôm khư khư tiểu lò ấm áp. Nàng hơi hé tấm rèm, đưa mắt nhìn ra. Bên ngoài cửa sổ là một mảng thiên địa trắng xóa.
18 Khi Giang Thu Ảnh lần nữa tỉnh lại, đã là quá ngọ. Ngất đi một lần đã hơn nửa ngày, có chút choáng váng. Giang Thu Ảnh đưa tay day day trán, nói theo thói quen : "Tiểu Mai, cho ta nước.
19 "Chuyện đó. . . ừm. . . vật này. . . " - Giang Thu Ảnh liếc liếc hai nam nhân trong phòng, hỏi với giọng dè dặt. Lão già điên đêm đó hóa ra không lừa nàng, cái thứ nhìn như miếng ngọc nát này quả nhiên là đồ tốt.
20 "Uy. . . "". . . ""Uy, ngươi. . . có tên không?"". . . ""Uy. . . ta đang nói chuyện với ngươi nha. . . ""Ta là sát thủ. ""Nga?" - hắn nói cái này làm gì, nàng biết rồi a.