41 Độc Cô Tuyệt nuốt một viên đan dược, đồng thời vươn tay điểm huyệt cầm máu. Nơi vai phải hắn, có một vết thương ghê rợn. Là vết cắn của dã thú, một mảng thịt lớn bị mất đi, lộ ra xương trắng.
42 Triệu quốc thất đại tuyệt địa, Tử Minh sâm lâm một mình chiếm cứ ba cái danh ngạch. Tử Hồn cốc là một trong số đó. Vách đá dựng đứng, vực sâu hun hút, từ phía trên nhìn xuống tựa một hố đen khổng lồ thăm thẳm, tỏa ra nồng đậm khí tức khủng bố.
43 Đêm, là thời điểm dã thú hoạt động mạnh nhất. Độc Cô Tuyệt tuy rằng vừa mới đả thông Nhâm Đốc nhị mạch, thể lực mười phần sung mãn, nhưng cũng không muốn đụng phải dã thú, đặc biệt là phi điểu nơi hiểm địa.
44 Thạch động rất tối, hiển nhiên bốn phía kín kẽ. Nhưng điểm lạ là không một chút bế khí, hô hấp rất thông thuận. Trong động còn có một mùi hương nhàn nhạt, hít vào thực khiến thần thanh khí sảng.
45 Triệu Cương ngồi yên lặng, trước mặt một bàn thức ăn cùng một vò rượu lớn. Hắn chậm rãi rót đầy một chén, đưa lên miệng nhấp một ngụm, rồi lại chậm rãi gắp một miếng sườn kho ngọt vào miệng.
46 Phong Nguyệt các là Lăng thành đệ nhất thanh lâu, nằm chính giữa phố Phủ Vinh. Thanh lâu thường là đông đúc về đêm, Phong Nguyệt các lại cả ngày náo nhiệt.
47 Giang Thu Ảnh trong đầu chỉ có một cái ý nghĩ : Chạy !Thực ra, từ lúc bị tên khốn kia ném xuống sàn đất, nàng đã lơ mơ tỉnh lại. Sau đó, lại có hai nữ nhân lột đồ của nàng, sờ tới mó lui, nàng đã kinh khiếp đến muốn hét lên, may mà còn kìm chế được, nằm im như một con cá chết mặc người bài bố.
48 Ta nằm trên ghế quý phi, dưới lưng truyền tới cảm giác êm mượt như nhung, hẳn là loại đệm cao cấp. Trước ngực một cảm giác mát lạnh, hình như vạt áo đã hoàn toàn rộng mở, mạt ngực hồng phấn run run.
49 Bên dưới trống trải, hai đùi ta bị hai bàn tay mạnh mẽ hữu lực giữ chặt, giữa hai chân bị căng ra hết cỡ. Ta có thể cảm nhận được, nơi tư mật nhất bị ánh mắt của hắn nóng rực nhìn vào, không khỏi xấu hổ vô cùng.
50 Lăng Uyển Nhược bỏ một khối quế hoa cao vào miệng, tận hưởng hương vị ngọt ngào, trong đầu lại không ngừng suy nghĩ. Không biết vì nguyên nhân gì, nàng xuyên vào thế giới trong tiểu thuyết của mẹ.
51 Thật ra, so với các xuyên không giả đồng nghiệp, Lăng Uyển Nhược xem như may mắn nhiều lắm. Ít nhất, nàng có một cái thân phận cùng tình huống vô cùng tốt.
52 Là một sâu lười điển hình, Giang Thu Ảnh rất ghét phải lao động. Cũng may, số nàng không phải số chân tay. Nhớ lại vài ngày trước, vì chạy trốn tên bắt cóc, Giang Thu Ảnh bất đắc dĩ nhảy vào đăng ký làm a hoàn tại Lăng phủ.
53 Kỳ thực, làm a hoàn cũng không bi thảm như trong tiểu thuyết ngôn tình trên mạng!Ít nhất, với Giang Thu Ảnh chính là như vậy!Ngày đầu tiên, nàng bị an bài làm việc tại phòng giặt đồ.
54 Lăng Uyển Nhược ngồi dựa vào ghế, tự điều chỉnh một chút tấm đệm sau lưng cho thật thoải mái, lấy một miếng điểm tâm đưa lên miệng, cười cười nhìn về phía nhóm a hoàn.
55 Ở đâu? Ở đâu? Thực ra là ở đâu?Giang Thu Ảnh ngồi trên nền đất, mệt mỏi thở ra, khóe miệng mếu xệch, trên mắt mơ hồ dính lệ quang. Hắc sắc ngọc bội của nàng, không thấy!Hai canh giờ trước, nàng rõ ràng còn mang trên cổ.
56 Ta kháo !Đây con mẹ nó là cái tình huống gì ?Giang Thu Ảnh dở khóc dở cười. Xuyên không, quả nhiên là có dị năng ! Đụng đầu thôi cũng có thể đụng trúng cơ quan công tắc !Hồi tưởng lại vài phút trước, nàng là bám vào giá sách, theo cơ quan xoay mà bị ngã vào đây.
57 Giang Thu Ảnh đã từng đọc được ở đâu đó viết rằng : nhân loại có ba nỗi sợ hãi bản năng, hai trong số đó là bóng tối, và những điều chưa biết. Đối mặt với thông đạo tối tăm không rõ điểm cuối, quả thực trong lòng nàng đang sợ hãi vô cùng.
58 "Ưm. . . hảo nhức mỏi. . . "Giang Thu Ảnh khe khẽ mở mắt, cảm nhận được trên thân thể một cỗ đau nhức, thật không dễ chịu. Đêm qua hẳn là nàng nằm ngủ sai tư thế đâu?Di? Như thế nào có cảm giác không đúng?Là ánh sáng! Đúng! Quá sáng rồi! Mỗi sớm thức dậy, bên ngoài mới là giờ Dần sơ, trời muốn tối mới phải nha.
59 Giang Thu Ảnh nhìn chằm chằm vào cái gọi là Chu Tước Tâm, thật lâu sau mới rụt rè lên tiếng:"Chu Tước đại ca, chuyện này. . . ách. . . thực sự phải trích huyết?""Ngu ngốc! Không trích huyết, lấy cái gì thực hiện nghi thức truyền thừa?" - Nhân ảnh thủ hộ giả trợn mắt khinh thường.
60 "Chu Tước đại ca, có thực là ta thành công rồi?" - Giang Thu Ảnh nhìn tay rồi lại nhìn chân. "Nói nhảm! Ta đây còn muốn lừa ngươi?" - Chu Tước thủ hộ giả liếc mắt khinh thường.