1 “Em uống nhiều rồi. ” Người đàn ông đứng sau lưng Bạch Tuyết cau mày, nói giọng địa phương.
Bạch Tuyết đang đứng ở cửa sổ sát đất uống rượu, cô cảm thấy sửng sốt.
2 Nhiếp Phong cũng cảm thấy ngại khi cùng vào phòng với cô, nên anh buông tay, “Được rồi, em. . . . . . ”
Nhiếp Phong vừa buông tay, Bạch Tuyết yếu ớt ngồi bệch xuống sàn nhà.
3 Dù cô bị người khác mắng là vô sỉ, dù bị coi thường cũng không sao. Trong đầu Bạch Tuyết nghĩ ngay tới một câu nói “Không quan tâm đến vạn vật xung quanh, chỉ quan tâm đến những gì mình đang có.
4 Hai mười sáu tuổi là già sao?
Bạch Tuyết cảm thấy buồn bực. Năm nay mọi thứ Die nd da nl e q uu ydo n, đều không như ý cô.
Đầu tiên là người bạn trai đã cùng chung sống hai năm lẻ hai tháng với cô nói chia tay tại công ty Phú Mỹ.
5 Cho đến khi cô nhìn thấy một đội ngũ nữ tiếp viên hàng không đi ra từ phía cổng, cô mới bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra người đại thiếu gia đang đứng không phải là thanh mai trúc mã gì hết mà là một trong những nữ tiếp viên hàng không kia.
6 Bạch Tuyết cảm thấy không được tự nhiên, nên kéo váy mình xuống dưới một chút. Cô nhìn bóng hình mình trong gương với mái tóc quăn gợn sóng, chiếc váy liền quần bằng vải lụa màu trắng, khuôn mặt trang điểm như những thiếu nữ thời nay với đôi mắt được vẽ viền bóng, gắn lông mi giả cùng màu với màu son khiến cô như không tin đây chính là mình.
7 Trong thang máy, đi tới tầng hai, Nhiếp Phong thấy cảnh ồn ào bên dưới nên cau mày hỏi quản lý "Phía dưới có việc gì ồn ào thế?"
Quản lý vội vàng giải thích: , die,n; da.
8 Nếu là Bắc Kinh, mua chiếc quần với giá 5000 thì không có gì phải ngạc nhiên.
Bạch Tuyết tự khinh thường mình vì giờ cô lại có tư tưởng bần hàn như vậy, cầm một chiếc quần của Ý lại cảm thấy nó không đáng giá đến 2500.
9 Điện thoại di động từ trong bao bật lên, giống như cá nhảy lên khỏi mặt nước. Cô nhanh chóng quăng cả ví da, dùng hai tay đón lấy điện thoại.
Điện thoại như đang trêu ngươi cô, mấy lần bay lên không trung như không muốn bị Bạch Tuyết chụp lấy.
10 “Còn xem mắt nữa sao?”
Bạch Tuyết từ trên ghế sofa nhảy dựng lên, sợ hãi làm rơi quả táo đang cầm trên tay, la lên “Mẹ, mẹ giết con đi thì tốt hơn, chứ đừng khiến con giống như miếng thịt trên sạp mặc cho người ta chọn tới chọn lui.
11 Ở thời đại này, mọi thứ đều không có nghĩa lý gì, chỉ có đồng tiền mới có thể chi phối mọi thứ.
Sau khi nói chuyện nghiêm túc với mẹ Bạch một lần, cuối cùng Bạch Tuyết cũng đã thuyết phục được mẹ mình chờ cô nửa năm, chờ cô tìm việc làm thật ổn định ở thành phố Z.
12 Truyện chỉ được đăng tại ……
“Quen sao?” Hà Tử Hồng nhìn về hướng quầy bar, bĩu môi nói.
“Không quen. ” Nhiếp Phong bưng ly rượu lên, khẽ nhấp một ngụm.
13 Phàm làm việc gì trái với lương tâm thì tự nhiên sẽ sợ quỷ tới cửa.
Trong cuộc đời này, sai lầm lớn nhất của Bạch Tuyết chính là giả bộ say rượu để quyến rũ Nhiếp Phong lên giường với mình.
14 “H. . . . . . Hi! Đã. . . . . . Đã lâu không gặp. ” Bạch Tuyết chủ động bước tới trước mặt Nhiếp Phong, lúng túng vẫy tay chào hỏi.
Nhiếp Phong chau mày, anh còn tưởng rằng cô sẽ làm bộ như không biết mình.
15 Tư Hoài Dương không ngờ bạn gái mình lúc nào cũng dịu dàng mà lại có thể theo dõi mình. Nghĩ vậy nên anh vửa hận vừa tức.
Không phải anh tức giận vì bị bạn gái tát vào mặt, mà anh giận bởi vì cô theo dõi anh, khiến lòng anh cảm thấy rất khó chịu.
16 Tư Hoài Dương cảm thấy lời của Bạch Tuyết nói cũng có lý nên anh mở cửa xe, đưa Nhị Nhị ngồi vào trong xe. Còn Bạch Tuyết nhìn chiếc xe kia hòa vào dòng xe cộ tấp nập, mất hút nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
17 Lúc Hà Tử Hồng và July cầm một chai rượu tây cỡ lớn, vừa cười vừa đi tới khiến Bạch Tuyết trợn mắt.
Anh ta sẽ không bắt cô uống hết chai rượu đó chứ.
18 Việc đau khổ sau khi uống rượu mạnh đó là không nôn ra được.
Chỉ cần uống một chút thôi cũng đủ cảm thấy nồng nặc, giống như có ngọn lửa nào đó đang thiêu đốt ruột gan của chính mình.
19 “A” Bạch Tuyết phản ứng theo cách bình thường nhất, thét chói tai. Sau đó cô lấy chăn trùm mình thật kín, nói ”Đồ háo sắc, tên lưu manh, thừa dịp tôi uống say, anh giở trò đồi bại với tôi sao?”
Nhiếp Phong đặt ly nước trở lại trên tủ đầu giường, bước đến tủ treo quần áo, tiếp tục sửa sang lại trang phục của mình.
20 Nhớ lại bốn năm trước, Bạch Tuyết vốn định âm thầm bỏ đi, không những muốn rời khỏi phòng này mà còn muốn rời khỏi căn biệt thự này.
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, cô gặp phải bạn gái của Nhiếp Phong – Đái Kiều Nghiên.