1 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 1 : Gặp ngươi là bi kịch mở màn [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmNếu ông trời có thể cho Văn Sơ một lần nữa đáp lời tiếng đập cửa đáng chết đó, hắn nhất định sẽ nói : « Không được vào ! ».
2 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 2:: Lỗ như hoa, cô còn cái gì không thể tính tiền lời ?[1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmXấp quảng cáo hồng phấn của Lỗ Như Hoa với các sinh viên mà nói có sức hấp dẫn không thể đỡ.
3 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 3:: Thình lình xảy ra kích tình [1]Chỉnh dịch : Hoài Phạm Cắn môi, tiếp tục mỉm cười, nụ cười là thương hiệu nghề nghiệp, không phải sao? Bán sức lao động nuôi sống bản thân và em trai, có gì không đúng? Đương nhiên, nếu có ai tuyệt đối không mua sơn tra của Như Hoa, người đó phải là văn sơ.
4 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 4:: Kỳ thật, heo là động vật đáng yêu nhất trên trái đất [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmQua bao nhiêu khóa, đại học S vẫn lưu giữ một truyền thống: Đặt hàng băng vệ sinh.
5 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 5:: Như hoa kỳ thật không bằng hoa [1]Chỉnh dịch : Hoài PhạmVăn Sơ cúi đầu, kín đáo nhìn Lỗ Như Hoa. Hóa ra…… Lông mi cô dài như vậy, dưới ánh đèn đường, cô khép mắt, lông mi hạ xuống dệt trên gương mặt một vầng tối mờ mờ.
6 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 6:: Ai nói tôi tò mò về cô [1]Chỉnh dịch : Hoài PhạmVăn Sơ mở laptop ra, nhấn mật mã khởi động máy, mở ra một trang word, đánh một hàng chữ: Đối tượng cô thầm mến là ai ? Lỗ Như Hoa đờ đẫn, não bắt đầu phóng điện, phản ứng lại: Anh có thể làm bạn trai của tôi không? Văn Sơ bị điện giật – Mắt hắn không đến nỗi kém như vậy chứ ! “Một mình cô ở trong này có được không?” Văn Sơ hơi do dự, quan sát thái độ Lỗ Như Hoa……Lỗ Như Hoa kiên quyết gật đầu.
7 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Nói một chút : Bạn không hiểu sao ở chương 5 có dòng Lỗ Như Hoa mở ba lô lấy laptop tính tiền với Văn Sơ mà đến chương trước lại thành không có laptop phải mượn của Tiếu Thanh và Văn Sơ.
8 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 8:: Lỗ Như Hoa, tôi thích em! [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmThật ra dù Văn Sơ nói gì, Lỗ Như Hoa cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
9 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 9:: Xương rồng cũng có thể nở hoa [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmTừ nhỏ đến lớn, cô cảm thấy mình là một gốc xương rồng, một loại cây vĩnh viễn không thời gian, cô đã quên mất xương rồng cũng có thể nở hoa , và nở hoa rất đẹp.
10 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 10:: Ở trước mặt cô, nhân sinh của hắn một mảnh tái nhợt [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmVăn Sơ không biết những lời hắn nói gây cho Lỗ Như Hoa bao nhiêu thương tổn.
11 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 11:: Tổn thương gân cốt thật tốt [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmHắn biết, thương tâm hắn gây ra cho cây xương rồng nhỏ đã làm cô càng tự giấu kín mình hơn, càng ẩn thân vào vỏ ốc sâu hơn.
12 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 12:: Tình yêu, không phải là thứ để biểu diễn [1]. Chỉnh dịch : Hoài Phạm Hắn cam tâm tình nguyện bị Lỗ Như Hoa thu phục, không cần biết cái gì gọi là phải biết xấu hổ.
13 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 13:: Ngân nga hạnh phúc ngày nghỉ [1]Chỉnh dịch : Hoài Phạm Văn Sơ nhìn về phía con sông, hét lớn: “Lỗ Như Hoa, chúc mừng năm mới!”Lỗ Như Hoa cũng quay về phía đó: “Văn Sơ, chúc mừng năm mới!”Bắt đầu yêu, là lúc cảm giác được hạnh phúc tràn đầy, nhưng trái tim cũng nhói đau, hạnh phúc quá nên thấy đau, đau bởi vì hạnh phúc……*****************“Bây giờ còn chưa đóng cửa.
14 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/ Chương 14:: Em không tự tin, em chỉ tin tưởng anh ấy [1]Chỉnh dịch: Hoài PhạmKể từ Tết âm lịch, hai người như chìm đắm trong không khí ngọt ngào, sau khi buổi tối bất ngờ từ từ bị quên lãng, Văn Lược NGữ bắt đầu dùng cách riêng của ông nhắc nhở Lỗ Như Hoa và Văn Sơ: Bọn họ không thích hợp.
15 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 15:: Mọi người thay đổi, tôi cũng vui lòng thay đổi [1]Chuyển ngữ: Hoài PhạmThật ra khi yên lặng suy nghĩ lại, cô phải thừa nhận cơn giận dữ cô trút lên Dạ Nhiên hoàn toàn không có căn cứ, nhưng …… Cuối cùng lý trí của cô đã biến đi đâu? Chẳng lẽ thật sự như lời anh ta nói, bản thân cô đã thay đổi: Vừa vô lý lại vừa mẫn cảm sao?Trước khi bước xuống bậc thang, dù mặc bộ trang phục gấu trúc, Lỗ Như Hoa cũng không thấy bị cản trở lắm, vì lúc ấy Văn Sơ đang ngồi ngay sau cô.
16 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 16:: Anh tin không? Lần này cũng vẫn là hiểu lầm [1] Chuyển ngữ: Hoài PhạmLà tôi nhạy cảm sao? Đối với anh, chuyện đầu tiên tôi cần lo lắng là ánh mắt của cha Văn Sơ phải không?, không bao giờ! Vào lúc này, bất cứ ánh mắt kẻ nào cũng đi gặp quỷ hết đi! Nếu bây giờ có một trái tim phù hợp cho Tự Ngọc làm phẫu thuật, tôi tự bán mình cũng chẳng sao, huống chi là vay tiền? Trong phòng bệnh, Lỗ Tự Ngọc tỉnh lại, sắc mặt tái nhợt, không chút huyết sắc.
17 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Chương 17:: Người chưa trưởng thành, cũng có thể có được hạnh phúc [1]Chuyển ngữ: Hoài PhạmCô thương hắn, vì hắn tự đan khăn quàng cổ cho cô, bởi vì hắn cùng cô chen chúc trên cái bàn bi da qua một đêm dài mà không một câu than thở; bởi vì hắn là người đầu tiên phát hiện ra vẻ đẹp của cô, bởi vì hắn sẽ vì sự cố gắng của cô mà đau lòng, khổ sở.
18 Nguồn: hoaiphamvn. wordpress /893-2/Phiên ngoại – Lỗ Tự NgọcChuyển ngữ: Hoài PhạmTừ nhỏ, tôi và chị tôi có một nỗi buồn chung: Tên gọi của chúng tôi.