1 “Quan hệ cộng sinh là quan hệ của hai loài sinh vật sống dựa vào nhau, đôi bên cùng có lợi, thiếu nhau thì sự sinh tồn sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, thậm chí chết.
2 Trần Niệm kéo cửa buồng vệ sinh ra, một làn khói phả thẳng vào mặt cô. Cô quay đầu sang chỗ khác ho mấy tiếng, khói tan đi, hiện ra gương mặt kiêu ngạo ngang ngược của Ngụy Lai.
3 Nắng chiều gắt đến mức cả người nóng rực. Trần Niệm đi nhanh vào con đường nhỏ giữa lùm tre, bỗng tiến vào bóng râm. Hòn non bộ và đình đài dẫn đến cổng sau dãy phòng học.
4 Thiếu niên quay đầu nhìn cô, một lát sau, mỉm cười đầy kì lạ. Đôi mắt cụp xuống, thoáng thấy hai cái bánh bao cô xách trong tay; Trần Niệm thấy, đưa túi nilon tới trước mặt cậu: “Ăn không?” Cậu nhíu mày, không hề che giấu vẻ ghét bỏ trên mặt.
5 “29. Trong đại dương, vì màu sắc thân thể rực rỡ, cá hề thường trở thành mục tiêu của động vật ăn thịt. Hải quỳ có màu sắc sặc sỡ, rất đẹp, tua cảm lại có chất độc mạnh, động vật biển không dám đến gần nó.
6 Xe mô tô quẹo vào xưởng cán thép bỏ hoang, đường đầy ổ gà, trên lá cây cỏ xanh phủ đầy bụi đất, tàn thuốc. Trong những năm 70, 80, xưởng thép vô cùng phát đạt, người lao động có vị trí cao, công nhân ở đây cưới vợ tốt nhất; người lúc nào cũng phân công làm 365 ngày.
7 Trời mưa lất phất, Trần Niệm giật mình thức dậy từ trong giấc mơ, nghe thấy cơn đau đột ngột đập trong lòng. Tối qua, khoảnh khắc Ngụy Lai nhào về phía cô, cô cấp bách tìm được lỗ khóa, chạy ào vào nhà đóng cửa lại.
8 “Cá hề có thể vệ sinh bộ phận hoại tử và ký sinh trùng của hải quỳ, còn cá hề cọ xát giữa tua cảm của hải quỳ có thể loại bỏ mốc và ký sinh trùng của mình.
9 Trịnh Dịch là bất đắc dĩ. Gia đình Tăng Hảo đã tha thứ cho Ngụy Lai, cho là trò đùa dai giữa bạn bè cùng lớp; ở trường, Hồ Tiểu Điệp quả thực bị nhóm Ngụy Lai ức hiếp, nhưng việc Hồ Tiểu Điệp tự sát, về mặt pháp lý không có liên quan tất yếu trực tiếp tới Ngụy Lai.
10 Trần Niệm ngồi co ro quá lâu, khi đứng dậy cả người tê rần, suýt nữa ngã từ trên miếng xi măng xuống. Bắc Dã kịp thời tiến lên, ôm lấy một thân thể thô ráp và chật vật, tỏa mùi rác thối rữa và mùi mồ hôi mặn.
11 Một ngày mới, vẫn là ngày nắng rực rỡ. Buổi sáng, Bắc Dã ngồi bên cạnh bàn tập guitar, Trần Niệm nằm bò bên bệ cửa sổ ngắm con hẻm bận rộn. Ngay trong buổi chợ sáng, rất nhiều nông dân trồng rau bán rau ven đường.
12 Trần Niệm khóa kĩ cửa nhà mình, vừa mới đi đến đầu cầu thang đã nhìn thấy Bắc Dã đang chờ. Nước mưa trong đêm rửa sân sạch sẽ, hoa nhĩ hoàn đã nở, một đóa lớn màu đỏ tím sặc sỡ.
13 “Em muốn phung phí thời gian cùng anh, ví như cúi đầu ngắm cá Ví như để tách trà trên bàn và rời đi Phung phí chiếc bóng xinh đẹp của chúng Em còn muốn phung phí cả tà dương, ví như tản bộ Cứ phung phí mãi cho đến khi ánh sao đầy trời Em còn muốn phung phí khoảnh khắc gió nổi lên Ngồi ngây ngẩn trên hành lang, mãi đến khi mây đen phủ trong mắt anh Tất cả bị thổi ra ngoài cửa sổ Em đã phung phí cả thế giới…” Trần Niệm ngồi trong tia nắng ban mai trên mái nhà, khẽ đọc bài thơ trong tập; Bắc Dã ngồi bên cạnh cô, cúi đầu gảy đàn guitar.
14 Trời đã tối. Bắc Dã hỏi từng cửa hàng dọc bên đường, tìm được con hẻm kia. Đêm đen kịt, cặp, sách giáo khoa, hộp bút chì, di động, váy, sợi dây đỏ của Trần Niệm rải rác trên bùn đất.
15 “Sinh mạng là món quà trời ban, anh không muốn lãng phí. Em mãi mãi sẽ không biết lá bài tiếp theo tới tay là gì, em phải học chấp nhận việc ngoài ý muốn mà cuộc sống mang đến…” Trong rạp chiếu phim tối đen, trên màn hình lớn, Leonardo trẻ tuổi nói một hơi tiếng Trung kì quặc của người phiên dịch.
16 “We are all in the gutter, but some of us are looking at the stars. Câu này của Oscar Wilde dịch thế nào?” Giáo viên tiếng Anh ngồi sau bục giảng, ánh mắt nhìn về phía lớp từ gọng kính trên sống mũi, “Ai dịch thử xem?.
17 Vào tiết tự học hôm ấy, thầy chủ nhiệm giữa chừng đi vào, gõ gõ bàn để các học sinh bỏ hết bài ôn tập trong tay xuống, sau đó tốn nửa tiết giảng ọi người kiến thức an toàn và ý thức tự phòng vệ khi đi học và tan học.
18 “Địa y thần kì thật. ” Tiểu Mễ nói với Trần Niệm. Trần Niệm cúi đầu dọn bàn học, đếm ngược đến kì thi tốt nghiệp tiến vào số hàng đơn vị, rất nhiều sách phải mang dần về nhà.
19 Trịnh Dịch sửng sốt. Sự thật thắng hùng biện. Anh gật đầu: “Em hiểu rồi. ” “Trừ cái này ra, trong kẽ móng tay còn có sợi vải, chắc là đến từ vật như khẩu trang.
20 Cách kì thi tốt nghiệp còn bảy ngày. Vào tiết thể dục, không có ai ôn bài trong lớp, đi hết ra sân thể dục vận động thư giãn. Thầy chủ nhiệm căn dặn mọi người, đừng chơi bóng rổ, bóng chuyền để tránh tay bị thương, nhảy dây, chạy bộ một chút là được.