1 Thiên Nhân Giới, tại một vùng hung địa ở cực nam đại lục.
Bên trong một sơn cốc rộng lớn, ba cường giả Tiên Thiên cảnh đệ thập tầng đang cẩn thận tiến bước, ai nấy đều hai mắt dáo dác, nhìn trước ngó sau, tựa như có thể bị ám toán bất cứ lúc nào.
2 - Ô…
Ba vị cường giả Tiên Thiên cảnh hóa đá tại chỗ, miệng tròn như cái trứng ngỗng, quai hàm cũng đông cứng lại rồi. Thương thiên ơi, đại địa ơi, đây là lần đầu tiên bọn ta gặp được một siêu cấp mỹ nữ như vậy a, nụ cười kia, giọng nói kia, chính là câu hồn đoạt phách mà không cần tốn chút sức lực nào! Trong lúc bọn hắn đang đơ ra, thiếu nữ bĩu môi hỏi:
- Hửm? Làm sao rồi? Sao lại ngớ ra như vậy a?
Sau đó đưa tay lên quơ quơ trước mặt ba người, lúc này nàng mới thấy ba cặp mắt kia là dính chặt ở trên mặt nàng, không hề quan tâm tới bàn tay của nàng đang quơ qua quơ lại trước mặt bọn hắn.
3 Hoàng Vân nhìn thanh đạo kiếm cứ như vậy tan thành linh khí mà bàn tay trở nên run rẩy. Hắn hoàn toàn không có khả năng giữ vững trạng thái của đạo kiếm, đây có nghĩa là lực lượng công phá của một cái gõ kia của Dạ Vô Song hoàn toàn siêu việt lực lượng đến từ Ngọc Đan của hắn.
4 Lão giả ngẫm nghĩ thật lâu, bỗng từ trong say mê giật mình tỉnh lại, vội hướng Dạ Vô Song chắp tay cúi đầu:
- Lão nô vì tư tâm mà quên mất nghĩa vụ, mong tiểu thư tha tội.
5 Sau một hồi trầm mặc, Dạ Vô Song cuối cùng cũng hạ thấp người xuống, để phần thân dưới hoàn toàn chìm xuống hồ, sau đó đưa tay ôm nữ tử kia vào lòng, vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng một chút, ánh mắt chứa đầy thâm tình lộ ra vô hạn ôn nhu.
6 Ở quận Nam Môn tại Tây Môn Thành, ngoài Nam Môn Phủ của quận chủ ra, còn có một thế lực khác mạnh mẽ không kém, có tên gọi Thanh Dao Các. Môn phái này là một thế lực vô cùng cổ lão, lâu nay vẫn luôn điệu thấp ẩn cư, không màng thế tục hồng trần, trong thành có xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không thèm để ý, môn hộ vẫn giữ nguyên trạng thái đóng kín, dù cho quận chủ đích thân đến gọi cửa cũng không mở.