1 Chương 1: Mười chín tuổi gặp họ Mười chín tuổi, Trác Yến vào đại học, bắt đầu cuộc sống xa nhà. Trước đó Trác Yến chưa bao giờ đi đâu xa, nay bỗng dưng thiếu vắng bố mẹ bên cạnh khiến cô cảm thấy yếu đuối và hoang mang, cảm giác chông chênh như trời sắp sụp xuống.
2 Lộ Dương đang ngồi bên cạnh Trác Yến bỗng chen vào. Cô nàng kêu lên nho nhỏ như rất kinh ngạc: “Cái gì? Giang Sơn, lúc nãy cậu nói gì? Văn Tĩnh, lúc nãy có phải cậu ấy nói với cậu là, cậu ấy không thể ‘yêu’[2] cậu, một khi ‘yêu’ cậu thì chắc chắn không có việc gì tốt đẹp không?”.
3 Chương 2: Đánh cược với giang sơn Tiết tiếng Anh ngày hôm sau, Trác Yến và Tiểu Dư đến lớp thật sớm, chiếm ba chỗ hàng ghế cuối cùng. Gần tới giờ học, các bạn lục tục tiến vào lớp.
4 ♥♥♥ Ăn tối xong, Trác Yến bò ra giường học từ vựng. Bỗng nghe dưới lầu có người gọi cô. “Trác Văn Tĩnh! Xuống đây”. Nghe giọng ấy, cô lập tức cười gian: “Ha, hay cho cậu Giang Sơn, cuối cùng cũng không chịu nổi chứ gì!”.
5 Chương 3: Bắt đầu tiếp cận trương nhất địch Sau khi mừng sinh nhật Ngô Song, Giang Sơn đưa hai cô gái về ký túc xá. Trác Yến nhiệt tình tạo cơ hội cho họ: “Tôi tự lên được rồi, hai người đi dạo đi, tối nay ánh trăng đẹp biết bao, đừng lãng phí như vậy!”.
6 Chương 4: Hai hộp kẹo ngậm ho Trác Yến và Trương Nhất Địch vốn hẹn nhau sau khi tan học sẽ cùng về lấy giỏ táo, nhưng chưa kịp ra khỏi lớp học thì Giang Sơn đã lao vào trong như hỏa tiễn, lên bục giảng và nói to: “Các bạn lớp Ba ở lại, thầy hướng dẫn yêu cầu họp lớp!”.
7 Trác Yến trợn mắt nhìn cậu, tỏ vẻ không tin được: “Tôi mà lại viết ra một kết cục thắng bại của trận đấu à?”. Cô vô cùng kích động, khàn giọng than thở: “Trời ơi, không ngờ tôi cũng có ngày trở thành hồng nhan họa thủy!”.
8 Chương 5: Đại chiến XXOO Nội dung tiết học đó thực sự là quá nhàm chán, vô vị. Trác Yến trong lúc chán chường bỗng nảy ra sáng kiến, đề nghị đấu cờ carô với Giang Sơn.
9 ♥♥♥ Lúc chơi cờ với Trương Nhất Địch, bàn cờ lại luôn do cô vẽ trước. Hôm ấy các thầy cô không hiểu là có bàn bạc trước với nhau chưa, mà đều ra bài tập bắt ngày hôm sau phải nộp.
10 Chương 6: Bị anh biết được chân tướng Thấy Trác Yến nghi ngờ, Tiểu Dư ngẩn người, “Hả”, nhìn người hỏi sắc mặt gần như trắng bệch, nhận ra sự việc đã đến mức khủng khiếp rồi, cô nàng vội vàng nghĩ kỹ lại rồi đáp: “Tớ… hình như tớ chẳng nói gì mà? Thì… thì… sau khi khen ngợi nhiệt tình anh ấy vài câu rồi tiện thể nói anh ấy biết là tớ rất ngưỡng mộ anh ấy…”.
11 ♥♥♥ Trác Yến ngồi bệt xuống đất, nhất thời thấy vừa đau đầu vừa đau chân, thế nhưng hai vết thương này hợp lại cũng không đau bằng cơn đau ở tim. Lúc đi ngang sân bóng, cô không chú tâm nên bị một quả bóng rổ bay đến đập thẳng vào đầu.
12 Chương 7: Những tháng ngày bị gãy chân Không chịu nổi sự cô đơn trong bệnh viện, chỉ ở hai ngày là Trác Yến đã kêu gào đòi ra. Vết bỏng đã không còn trở ngại gì, không bị nhiễm trùng, còn cái chân bị gãy vẫn không có chút sức lực.
13 ♥♥♥ Không hiểu vì sao. Trác Yến lại có cảm giác hụt hơi. Cô lén lút quan sát vẻ thay đổi trên mặt Ngô Song. Cô gái xinh đẹp ấy vẫn đứng một bên cười dịu dàng, từ đầu tới cuối không để lộ bất cứ tình cảm thừa thải nào.
14 Chương 8: Anh cũng biết giở trò Tôn Dĩnh, Tiểu Dư dìu cô vào trong khu lầu, Lộ Dương ôm đồ đạc của cả bọn cuống quýt theo bên cạnh, vừa thở vừa lẩm bẩm: “Gần đây tớ ăn ít thịt quá, mong rằng Phật tổ thương xót để tớ ngồi cạnh một bạn học giỏi! Chẳng hạn như Trương Nhất Địch.
15 Chương 9: Trương OO và Trác XX Mấy ngày sau Trác Yến lại nhận được điện thoại. Lần này người gọi là Trương Nhất Địch. Trác Yến rất sửng sốt: “Sao cậu cũng có điện thoại nhà mình?”.
16 Chương 10: Tâm tư con trai cũng khó đoán Trác Yến dần hiểu ra một chân lý, có những chuyện không thể gấp gáp được, không thể cưỡng cầu được, nhất định phải thuận theo tự nhiên.
17 Trác Yến: Thật vô sỉ thật vô sỉ! Ba người cậu hợp lại cãi nhau, kết quả cũng không thắng được tôi, thật xấu hổ cho các cậu! Các cậu còn tự tiện dùng QQ của người khác để nói chuyện, đúng là một đám lừa đảo vô sỉ! Tôi phải mách các cậu với Trương Nhất Địch!!! Tôi sẽ bảo cậu ấy đánh các cậu!!! Đánh đánh đánh, đánh cho các cậu phải bới đất tìm răng! Trác Yến gõ lách cách ra một đống chữ, lại gửi đến biểu cảm một con dao máu nhỏ ròng ròng.
18 Chương 11: Sao cậu lại đánh cô chứ? Nhân lúc lên mạng, Trác Yến và Trương Nhất Địch nói về chuyện sắp thi môn Vẽ kỹ thuật. Cô nhờ anh: “Cuối tuần có thể bớt chút thời gian giúp mình chùi súng không? Không cần nhanh, chỉ cần bóng! Không cần thành tích xuất sắc để được học bổng, chỉ cần có thể đủ điểm đậu là vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế!”.
19 Đều do cậu gọi gầm rú với cô, khiến cô “tam thuận” đến nỗi người người đều biết! Sau mấy hôm tập quân sự, các thầy ra khẩu lệnh tới mức khàn cả giọng, trường liền giao ỗi liên đội một cái loa cầm tay để các thầy sử dụng.
20 Chương 12: Ngồi đây với tôi thêm một chút nhé Khi Trương Nhất Địch xuống sân khấu, đầu óc Trác Yến từ trạng thái đứng hình trong phút chốc đã dần lấy lại sự minh mẫn.