1 Mỗi ngày trước khi đi ngủ, Mạnh Chu sẽ lẩm nhẩm một trăm lần: Lập tức nghe lệnh, tiện nhân sẽ biến mất. Nghe đạo sĩ nói cách này rất linh nghiệm, lời đầy đủ của đạo sĩ là: Trước đây thật lâu đã từng có một vị nương nương chính cung đã dùng cách này để giải quyết một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy tiểu thiếp.
2 Mạnh Chu cười lạnh trong lòng, trên mặt còn ra vẻ vô cùng biết ơn: “Bọn họ cũng chỉ có ý tốt, còn làm phiền Xảo Tuệ tỷ tỷ nói tốt với mợ Cả Mạnh Chu rất khỏe, không cần người phải lo lắng.
3 Mạnh Chu nhớ rất rõ ràng, Mạnh Tương Quân vào cung, bị chỉ hôn cho Tam Hoàng tử. Mặc dù bây giờ bệ đỡ của các Hoàng tử vẫn chưa ổn định, nhưng dường như cũng đã bị chia năm xẻ bảy rồi.
4 Hôm nay có một việc thật sự khiến cho Tần Giác nhức đầu, sáng sớm phụ thân đại nhân đã gọi hắn đến thư phòng, sau khi im lặng một lát, ý vị sâu xa nhắc nhở, nói nhất định muốn hắn đến gặp đạo nhân Sơn Dương ở bên kia giao thư cho lão, sau đó phải về báo tin.
5 Tiểu đạo đồng tự trách mình không đủ công phu tu luyện, không thể giải quyết tình hình hiện giờ, cho nên quyết định xin ý kiến của sư phụ sau đó sẽ tính tiếp.
6 Thọ yến ở trong miệng Mạnh Chu đã là mấy tháng trước. Tần gia và Mạnh gia có quan hệ thân thiết, ngày thọ của Tần tướng quân đương nhiên không thể không mời Mạnh lão gia tới.
7 Ở cửa thiện phòng, Lục Yêu liếc nhìn tiểu đạo đồng một cái, có thể nhìn thấy sự khó hiểu trong mắt đối phương. Yên lặng một lúc khá lâu, tiểu đạo đồng rốt cuộc không nhịn được, “Tiểu thư nhà cô gây rối như thế là thế nào vậy? Một lúc muốn ngươi đi tìm Mạnh lão gia, một lúc nói không cần.
8 Dưới sự giúp đỡ của Lục Yêu, Tần Phi Vũ lén ra ngoài bằng cửa sau. Vừa ra khỏi Mạnh phủ, nàng cảm thấy mình giống như được hồi sinh. Chỉ cần nghĩ tới nữ nhân điên trong trong căn phòng phía sau núi, trong lòng vẫn còn cảm thấy rất sợ hãi, cho nên nàng cũng không dám kéo dài thêm nữa, nhất quyết dùng hết sức mình chạy về phía Tần phủ.
9 Hôm công chúa Ngọc Ninh tổ chức lễ cập kê, các danh môn thị tộc khắp kinh thành đều phái người đưa quà mừng tới. Mấy lão đại gia ngày thường nóng lòng muốn vơ vét của cải lần này cũng không hề do dự tặng những tàng trân dị bảo trong nhà, ví dụ như mười hai viên dạ minh châu Nam Hải.
10 Khuôn mặt thương tích, không thích hợp để vào cung diện thánh. Mấy chữ ngắn ngủi đã chặt đứt ý nghĩ muốn cưới một công chúa về nhà của Tần Giác, đồng thời đưa đôi mắt oán giận nhìn nhị đệ Tần Kha lê thân thể ốm đau vào cung.
11 Mạnh Chu cảm thấy mí mắt như có hạt bụi dính vào cho nên chớp mắt thêm hai cái. Trong lúc hai con mắt đang mở ra rồi lại nhắm vào, nàng nhìn thấy nụ cười trên mặt Tần Kha.
12 Thêm mấy vòng biểu diễn, không ít người giành được tiền thưởng của công chúa. Mà Mạnh Chu núp ở trong đám người không dám xuất đầu lộ diện bỏ qua cơ hội lên đài, cũng giống vậy, bên nhóm nam nhân Tần Kha lấy lý do thân thể không khỏe cũng từ chối lời mời lên đài.
13 Đại hoàng tử giữ Tần Kha lại trong cung băng bó, dù sao cũng là chuyện xảy ra ở trong cung, bọn họ ít nhiều cũng có phần trách nhiệm. Mà hành động lần này của Đại hoàng tử vẫn còn có dụng ý khác.
14 Mấy ngày nay Mạnh Chu đều ở trong phòng nhìn ngắm thật kỹ đôi câu đối này, dường như cũng nghiên cứu thật kỹ càng từng nét bút. Lục Yêu bưng một chén sứ nhỏ đi vào, đôi mi thanh tú nhíu lại, oán trách: “Tiểu thư, người đã xem ba bốn ngày rồi, rốt cuộc bên trong giấy trắng mực đen thế này có gì chứ?” đặt khay xuống, thổi một vòng trên chén sứ rồi để lên bàn, Lục Yêu lại nói, “Đây là cháo lúa mạch em đã nhờ phòng bếp nấu, tiểu thư mau ăn để bồi dưỡng khí sắc.
15 Chỗ hành lang dài của Tần phủ, tiểu muội nhỏ nhất Tần Vũ Phi mới trở về từ chỗ học của thầy dạy nhạc cụ, ngâm nga trong miệng khúc ca Bích Hải Triều Sinh, thầm đắc ý trong đầu: Bộ dáng trợn mắt há hốc mồm vừa rồi của sư phụ quả thực là rất tốt.
16 Đã nhiều ngày Kinh Thành xảy ra một vài chuyện khá thú vị. Có giúp đỡ này, việc làm ăn của quán trà quán rượu cực kỳ tốt, mấy ông chủ kiếm được vài bạc đếm tới tay bị chuột rút, bọn tiểu nhị sai vặt cũng càng vui vẻ hơn.
17 Lúc này khuê phòng ở tiểu viện phía Tây Nam quả nhiên có mùi thơm, vẫn còn sót lại dư âm của hương liệu, mà mồ hôi của nữ nhân nào đó tuôn ra đầm đìa hòa quyện vào trong không khí giống như một tầng voan mỏng trơn bóng nhẵn mịn.
18 Trong phòng thiền Mạnh Chu đã mặc y phục chỉnh tề, sắc mặt vẫn như thường, nhưng trong ánh mắt toát ra chút lạnh lùng. Nàng mở cửa thấy Tần Kha đang trông giữ ở cửa, y phục của hắn vẫn còn ướt, dưới chân có một vũng nước.
19 Thấy Xảo Tuệ đến, Mạnh Chu giao những chuyện còn lại cho quản gia xử lý, mình thì đi vào phòng. Lúc này mới phát hiện nha hoàn Lục Yêu kia đứng ở sau tấm mành lén lút lau nước mắt.
20 Người hầu trà thành thạo pha một ấm trà xuân Long Tĩnh, phút chốc mùi thơm bay khắp nơi trong căn phòng trang nhã. Đại hoàng tử giơ tay kêu tên nô tài đưa tới trước mặt Tần Kha một hộp gấm nhỏ, cất tiếng cười lanh lảnh: "Đây là ngọc bích mà biên giới tiến cống, đã chế thành đôi bài long phượng.