1 Tên truyện: [Hắc Bang] Em cứ chạy, tôi đuổi theo
Tác giả: DinhNhi208 (Tử Ân)
Chương 1: Tạm biệt mối tình đầu của tôi
Hôm nay lễ Tốt nghiệp của trường Trung Học Thiên Ân.
2 "Diệp Bối Nhi, là cậu. . . . . " Lời nói vừa thốt ra của người đàn ông này làm cho cô có chút kinh ngạc. Tại sao anh biết cô? Cô và anh ta có quen biết nhau sao? Hay là cô từng thiếu nợ anh? Một loạt suy nghĩ chảy dài trong đầu cô.
3 Vừa bước chân ra khỏi cửa tập đoàn. Diệp Bối Nhi đã nhận được điện thoại của cô bạn thân Trương Lam Uyển:" Sao rồi Bối Bối? Có được nhận không?" Đang vẻ hấp tấp của cô như lập tức muốn biết được kết quả vừa rồi.
4 "Xin chào, tôi là Diệp Bối Nhi, xin chỉ giáo, mọi người có thể gọi tôi là Bối Bối. " Diệp Bối Nhi vui vẻ chào hỏi.
"Xin chào Bối Bối, tôi là Alex. Đây là Melvin phụ trách tư vấn khách hàng, Lisa thư kí văn phòng, Kitty thư kí Chủ Tịch, còn một người nữa là Trưởng phòng Liễu Phi Nhã.
5 Diệp Bối Nhi nhanh chóng đi ra ngoài. Khoé mắt cay cay, trong đầu vô vàn những hình ảnh lúc trước thi nhau ùa về. Lúc ở trường Trung học Thiên Ân. Anh và cô vui đùa, lâu lâu còn trêu chọc nhau, cùng nhau đi chơi, cùng nhau học bài, cùng nhau đi trên con đường quen thuộc ấy, đến lúc tốt nghiệp cứ ngỡ cô sẽ bày tỏ tình cảm với anh.
6 Anh lập tức chạy đến bên cạnh cô. Tay anh khẽ chạm vào mặt Diệp Bối Nhi, lạnh toát, khiến anh phải giật mình. Cả người cô lạnh, giống một cái xác được chứa trong ngăn lạnh.
7 Anh chàng thư kí họ Miêu này, thở phào nhẹ nhõm khi bước ra căn phòng đằng đằng sát khí. Từ trước đến nay, anh không thấy bất kì ai dám nói thẳng với Chủ Tịch "mặt lạnh Tu La".
8 Trái ngược với bên ngoài ồn ào. Văn phòng tràn đầy không khí im lặng đến khác thường. Diệp Bối Nhi đang suy tư những lời lúc nãy của Tưởng Từ Hi. Thực ra, anh ta muốn gì ở cô, vẻ ngoài lạnh lùng, cao ngạo, cao trời bằng vung, tính khí thất thường, ánh mắt băng lãnh, nụ cười gian tà, ung dung tự tại, không có bất kì người nào đáng để anh ta quan tâm.
9 Gió lạnh đìu hiu tầng mây cô quạnh.
Vạt áo đẫm lệ roi ngựa vút vun. Khí khái hào hiệp dịu dàng tan vỡ hồng nhan.
Hoa nở hoa tàn năm tháng trôi dạt.
10 Trương Lam Uyển vẫn chưa về. Diệp Bối Nhi tranh thủ thời gian. Dọn dẹp và chuẩn bị cho tối nay. Từ trước đến giờ, cô ít khi sửa soạn và trang điểm. Thường ngày cô chỉ ăn mặc đơn giản, mặt mộc, đi giầy bệt, mái tóc buột cao.
11 Đứng trước của Even Club.
"Lúc nãy em có biết mình đang làm gì không hả?" Tưởng Từ Hi quát.
"Anh là. . . Tưởng. . . Tưởng Từ Hi. " Diệp Bối Nhi nửa mê nửa tỉnh, lời nói bị ngắt quãng.
12 Cô chạy vào nhà vệ sinh. Đập vào mắt cô một cảnh tưởng huy hoàng. Tường và sàn nhà được lót đá cẩm thạch màu đen. Bồn tắm màu trắng nằm một góc. Đèn chùm pha lê treo giữa phòng.
13 "Ha. . . . Ha. . . . Ha" Tưởng Từ Hi cười khoái chí, tay càng siết chặt cô hơn.
"Cười cái gì?" Diệp Bối Nhi quăng cho anh một cái lườm sắc bén.
"Thật đáng yêu.
14 "Vẻ mặt của em bây giờ là như thế nào?" Tưởng Từ Hi cau mày khó chịu.
"Không có gì. " Diệp Bối Nhi đáp.
"Này, tôi là ân nhân của em đấy. " Tưởng Từ Hi nhắc nhở.
15 Trên đường đến bệnh viện, Diệp Bối Nhi tựa người vào Tưởng Từ Hi đầu óc xoay mòng mòng. Sức khoẻ cô xưa nay không tệ, thời tiết sang đông, độ ẩm tăng, nhiệt độ không khí giảm hẳn.
16 "Nhưng. . . . " Trương Lam Uyển ấp úng, cố gắng lựa lời tránh chạm vào vết thương của cô.
"Tiểu Uyển bây giờ tớ trên đường đến bệnh viện C. Tớ về muộn chút.
17 "Vì tôi thích em"
Bốn chữ này từ miệng Tưởng Từ Hi nói ra ư? Bình tĩnh, bình tĩnh, Diệp Bối Nhi mày phải bĩnh tình! Diệp Bối Nhi tự trấn an bản thân mình.
18 Ngày hôm sau. . .
Tại công ty, ba người Kitty, Alex, Melvin đang bàn tán sự việc của Diệp Bối Nhi. Chủ Tịch của bọn họ hôn hôn Diệp Bối Nhi. Bọn họ không tin được.
19 Bước ra khỏi phòng trà, cô và anh mỗi người đi hai hướng, một đông một tây. Anh chậm rãi bước vào phòng hội nghị, các vị lãnh đạo cấp cao đã có mặt đầy đủ.
20 Cô nhanh chóng được anh đưa về nhà.
Đang định xuống xe, Tưởng Từ Hi chợt bắt lấy cổ tay cô," Em định đi như vậy sao?"
"Đúng vậy. " Câu trả lời của cô thật làm tức chết ai kia.