1 【 Gì!!! Sợ trần thế ưu phiền, e sợ năm tháng khó lưu. Vẫn còn có người luôn ở nơi đây, quanh năm suốt tháng chờ mong ta đến sao? —— Tầm Mịch 】
—————
Mở to đôi mắt một lần nữa, Tầm Mịch phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn Kingsize đầy mềm mại.
2 【 Em giống như là một mồi lửa, đốt cháy trái tim anh.
—— Đàm Tử Hi 】
—————
Tầm Mịch cười lạnh một tiếng, hôm nay chính là ngày sinh nhật của cô, làm một người cha lại không tự mình lên dẫn cô đi xuống.
3 【 Giây phút đó, anh dường như là một tia ánh sáng, xuất hiện ở trong sinh mệnh của em —— Tầm Mịch 】
—————
Trong lòng bỗng có một chút cảm tình đang dâng tràn, còn có thật sâu sắc khen thưởng.
4 【Không kiểm soát được, chỉ chú ý đến em, chỉ chăm chú nhìn em, anh đây là sinh bệnh rồi sao? —— Đàm Tử Hi 】
—————
“Đừng mang giày cao như vậy, không an toàn”
Tầm Mịch trợn tròn đôi mắt, sững sờ, cái người này là đang quan tâm mình sao?
Trong nháy mắt Đàm Tử Hi vừa buồn phiền lại hối hận:
“Xin lỗi, anh làm em sợ rồi, anh là Đàm Tử Hi”
Tầm Mịch rất ngạc nhiên, quan khách càng hết sức kinh hãi.
5 【 Gặp được nhau trong hàng tỉ biển người, anh và em lại rất hiểu rõ về nhau —— Tầm Mịch and Đàm Tử Hi 】
—————
Cầm Tầm Mịch là một người khá kiêu ngạo, cô khinh thường sử dụng những thủ đoạn ti tiện đó.
6 【 Nhìn thấy có người khi dễ em, rất tức giận. Tại sao? —— Đàm Tử Hi 】
—————
Trong thế giới nội tâm của Đàm Tử Hi, đã nhìn trúng người nào đó, thì người đó chẳng khác nào là của mình.
7 【 Người bắt nạt em bị đuổi đi, ừ, anh rất vừa lòng —— Đàm Tử Hi 】
—————
Chủ nhân của tòa biệt thự nhà họ Cầm này là Cầm Tầm Mịch cô, đây là do đích thân ông nội công bố cũng có giấy tờ công chứng đàng hoàng.
8 【 Trái tim đã rung động, bỗng có chút sợ hãi, anh Tử Hi, em có thể hy vọng về tương lai của hai chúng ta hay không? —— Tầm Mịch 】
—————
Cô thông qua cốt truyện đủ để nắm bắt tình huống hiện tại của nhà họ Cầm … tình hình hiện tại rất nguy hiểm.
9 【 Tầm Mịch, Tầm Tầm Mịch Mịch, tất cả chỉ vì ở chỗ này gặp được anh —— Tầm Mịch 】
—————
(Tầm tầm, mịch mịch: Tìm tìm kiếm kiếm)
‘Ký chủ đại nhân, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, không chết bất đắt dĩ, thì đều có thể sống đến lúc tự nhiên chết đi’
(Chủ tuyến: nhánh chính)
‘Chỉ cần ngài nguyện ý, Bảo Bảo sẽ gia hạn quyền lợi cho ký chủ ’
Bảo Bảo không phát hiện cảm xúc của ký chủ nhà nó có chút suy sút, chỉ cảm thấy ký chủ đại nhân thật nhà mình là vô địch.
10 【 Trong sách có nói: Anh hùng cứu mỹ nhân, sẽ được mỹ nhân lấy thân báo đáp. —— Đàm Tử Hi 】
—————
Không cần nói dư thừa, tất cả mọi người đều là người thông minh.
11 【 Chưa bao giờ nghĩ tới, tôi cũng sẽ rơi vào trường hợp nhất kiến chung tình đối với một người con gái, nhưng cái cảm giác đó. . . còn ngọt hơn so với mật ong.
12 【 Yêu một người là không có lý do gì. Trong nháy mắt, chợt động lòng có lẽ là bởi vì một nụ cười, hoặc là bởi vì một động tác của em mà kích động —— Đàm Tử Hi 】
—————
Có lẽ làm nữ cường nhân làm đến rất lâu rồi, cho nên điều mà cô mong muốn không phải là một người đàn ông mình có thể phụ thuộc vào, mà là một người có thể sóng vai chung sống hết quãng đời còn lại.
13 【 Yêu cô ấy, thì phải cưng chiều cô ấy, thương yêu cô ấy, bảo vệ cô ấy. Cưng chiều cô ấy đến mức cô ấy phải luyến tiếc khi rời xa bạn, thương yêu cô ấy đến mức cô ấy không muốn rời khỏi bạn, bảo vệ cô ấy đến mức cô ấy không thể xa rời bạn.
14 【 Trao cho nhau tình yêu chân thành, đẹp đến mức anh nguyện vì nó mà trả giá cho tất cả. —— Đàm Tử Hi 】
—————
Cái loại cảm giác mạnh mẽ, hormone bùng nổ này … Tầm Mịch chịu không nổi, ngâm nga một tiếng, đổi lấy đối phương càng đem cô ấn chặt vào cơ thể của anh ấy hơn, tay đã chui vào trong quần áo của cô.
15 【 Tại sao lại luôn có người muốn hãm hại em? Không vui, giết chết —— Đàm Tử Hi 】
—————
Bảo Bảo bị Tầm Mịch quên đi ném ở trong góc phòng, còn ở đó vẽ vòng tròn nhỏ, nó đã vẽ cả đêm, cộng thêm buổi sáng.
16 【 Có vài người tự cho là đúng, không muốn nhìn vào hiện thực. —— Tầm Mịch 】
—————
“Dạ, con tin tưởng ba ba, ba ba đừng buồn, chúng ta đi vào trước đi”
Cầm Hoài Sắt đáng yêu dịu dàng mỉm cười, nhưng đôi mắt được che giấu ở dưới tóc mái, đã bị hắc ám ăn mòn.
17 【 Chỉ số thông minh của hệ thống nhà ta vĩnh viễn không đạt tiêu chuẩn, trạng thái vĩnh viễn không bình thường, làm sao đây ? —— Tầm Mịch 】
—————
Một chút đều không khách khí, trực tiếp đi đến chủ vị ngồi xuống, Đàm Tử Hi đi theo ngồi xuống ở bên cạnh.
18 【 Em rất may mắn, ở độ tuổi đẹp nhất có thể gặp được anh, em cũng rất may mắn, có thể yêu anh ở độ tuổi đẹp nhất. —— Tầm Mịch 】
—————
‘ Giai đoạn đầu tiên là phản công, giai đoạn thứ hai là tấn công, cũng đều đồng dạng ý tứ cùng mục đích, đúng không? ’
Bảo Bảo dùng sức gật đầu, sùng bái nhìn chằm chằm ký chủ nhà mình
‘ Ký chủ đại nhân, chị thật sự rất thông minh ’
Đó có phải nói, nó lần này rốt cuộc có hi vọng thăng chức, tăng lương, đi lên đỉnh cao cuộc đời rồi, có đúng hay không?
Mười vị ký chủ trước thật vất vả mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, đều chỉ là miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn mà thôi.
19 【 Tình yêu … đã sớm vào lúc em không hay biết cũng đã nẩy mầm trưởng thành, chỉ là đến tận bây giờ … em … mới biết được. —— Tầm Mịch 】
—————
Vốn dĩ, chỉ là nhắm vào Cầm Hoài Sắt … Kết quả, lại lòi ra một đám ruồi bọ, chính là bắt được ai thì cắn người đó.
20 【Luôn luôn đợi đến mất đi mới biết … anh đối với em có bao nhiêu quan trọng. Chỉ cầu mong … còn kịp … Để em có thể nắm tay anh cả đời. —— Tầm Mịch 】
—————
Khiến em chua xót, càng khiến cho em đau lòng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 165