1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khái niệm cơ bản
về khoa cử thời Minh
Tuy tác giả không đề cập nhưng mình cũng xin phép tổng hợp vài điều về khoa cử thuộc triều đại tác giả viết (triều nhà Minh), vì hiểu biết về lĩnh vực này có hạn nên mình chỉ nêu những khái niệm đơn giản, mình vẫn sẽ chú thích dưới mỗi chương truyện, tổng hợp ở đây chỉ để mọi người có thể dễ dàng tìm lại nếu quên.
2 Bắc Kinh tháng mười hai đã bước vào những ngày rét buốt, trong Tử Cấm Thành một mảnh giá lạnh.
Vừa đổ một trận tuyết lớn, trên triền núi xa xa, hai bên con đường nhỏ hay dãy cung điện chạy dài, đều là tuyết đọng.
3 Gió lạnh ngoài cửa hung tợn nhào vào trong phòng, ánh nến trên bàn chập chờn lay động.
Triệu Trường Ninh bị gió lạnh thổi tới, hai mắt chợt mở bừng.
4 Triệu lão thái gia bỏ thêm vào ấm đất nung vài lá trà, nghe mùi thơm nồng của lá trà tản ra, nhấp một ngụm. Tiếp tục nói với Triệu Trường Ninh: “Tổ phụ phạt con quỳ, không hoàn toàn vì muốn nghiêm phạt con, cũng là để con tôi rèn phẩm hạnh.
5 Tống nhũ mẫu sau khi nhìn thấy hành động của nha đầu này, sắc mặt lập tức lạnh xuống, có điều cũng không nổi giận, vẫn tươi cười hầu hạ Triệu Trường Ninh mặc bao quần.
6 Nói chuyện một hồi, Triệu Trường Ninh cảm thấy vừa mệt lại vừa buồn ngủ, có phần không gắng gượng nổi. Mỗi ngày lúc trời còn chưa sáng nàng đã trở dậy học bài.
7 Sớm hôm sau trời còn tang tảng, tiếng gà gáy vừa dứt, Triệu Trường Ninh đã trở dậy.
Hôm qua chịu lạnh, sáng nay thức dậy đầu có chút nặng nề, chân tay vô lực.
8 Khóe miệng Triệu Trường Hoài khẽ nhếch lên: “Lời này của ngươi có ý gì?”
“Thuận miệng nói mà thôi. ” Đỗ Thiếu Lăng đáp rồi cũng bước vào trường học.
9 Cổ tiên sinh vừa ngủ trưa dậy, vội vàng khoác áo choàng, run lẩy bẩy chạy tới.
Lão kéo hai người ra, đều là đồng nghiệp cả, cũng không tiện lấy ra bộ dạng dùng để đối phó với đám học trò.
10 Trường Ninh chân bước hư không trở về Tây viên.
Đại nha hoàn của nàng Hương Chuyên thấy sắc mặt nàng không tốt, lập tức tiến lên nghênh đón: “Gia, làm sao vậy? Có phải ở ngoài bị lạnh không?”
Triệu Trường Ninh xua tay, bảo nàng rót cho mình ly trà nóng, yên lặng một hồi.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Triệu Ngọc Thiền biết được nha đầu của mình bị xử lý, dĩ nhiên là không bỏ qua, chạy đến chỗ Đậu thị nói: “Hai nàng đã hầu hạ con từ nhỏ, sao ca ca có thể nói xử lý là xử lý được? Cũng chẳng thèm bàn với con, rõ ràng là ca ca không coi con ra gì cả.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày thứ hai Trường Ninh tỉnh dậy cảm thấy tiết trời thật lạnh, chút hơi ấm của giường đất cũng đã tan đi.
13 Triệu Trường Ninh sửa soạn xong thư cụ* của mình, một lát sau tiên sinh cũng tiến vào. Sau đó dưới ánh nắng buổi xế chiều, trong nhà trúc vang lên tiếng đọc bài ê a.
14 Đợi đến khi Tề quản sự bên cạnh Triệu lão thái gia dẫn người chạy đến, trong phòng đã trở thành một mớ hỗn loạn, mấy vị tổ tông lập tức bị kéo ra, trưởng bối theo tới là tam thúc Triệu Thừa Thủ, thấy con trai gây ra bãi chiến trường lớn như vậy, lạnh lùng trừng mắt lườm Triệu Trường Húc.
15 Triệu lão thái gia đương nhiên biết dưới tay mình dùng bao nhiêu lực, sẽ không đánh hỏng người. Những kẻ còn lại cũng không bảo Trường Ninh đánh nữa, ông đã trừng trị hết một lượt rồi.
16 Triệu Ngọc Thiền xòe ngón tay ra đếm, nàng đã bị nhốt năm ngày, đã năm ngày rồi, nàng giống như chú khỉ không thể chịu cảnh giam cầm được nữa. Sang ngày thứ sáu, mẹ ruột Đậu thị hiếm khi cười híp mắt nhìn nàng, còn đưa cho nàng một chiếc hộp gấm, bên trong chính là một đôi Kim thiền tử‘¹’ mà lần trước nàng muốn, cánh dát vàng mỏng như cánh ve, đôi chân mảnh mai tinh xảo.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đỗ Thiếu Lăng sau khi nghe nói Triệu Trường Ninh bị phạt rất áy náy.
18
Nam nhân kia, chính là Chu Thừa Lễ.
Có lẽ hắn vừa mới trở về, đặt giá nến xuống rồi cởi dây buộc áo choàng,
bên trong chỉ mặc một chiếc áo suông xanh đậm, trên khuỷu tay còn mang
bao da bảo hộ, đi đến trước mặt nàng.
19 Ánh nến từ chính phòng bập bùng cháy, Chu Thừa Lễ đang ở bên trong nói chuyện cùng Triệu lão thái gia.
Triệu Trường Ninh đã đứng đợi ở ngoài cửa rất lâu, giữa màn đêm ảm đạm đại tuyết không ngừng rơi.
20 Triệu Trường Ninh cũng chỉ cười.
Tại sao lại biết? Cái này cũng không đơn giản, nếu là một tiểu thư khuê các, làm sao có thể nói chuyện với một nam tử như vậy trong vòng vây của các nữ tỳ? Chỉ có thể nói nam tử này là người thân của nàng.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5