1 “Tiếu Tiếu, em thật sự muốn dùng hạnh phúc của mình làm tiền cược? Nghe nói, Tiêu Dịch Thành là một nhân vật vô cùng nguy hiểm, không dễ chọc đâu. ” Trên ghế salon, cô gái trang điểm đậm đến mức gần như không nhận ra dung mạo thật nhìn Tô Yên Nhiên bên cạnh, sau đó thổi nhẹ bộ móng tay vừa sơn màu đen của mình.
2 Tô Yên Nhiên cứng người, từ từ quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông có gương mặt bình thường - cô khẳng định, cô chưa từng nhìn thấy gương mặt này lần nào.
3 Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tô Yên Nhiên, cô gái nói: “Ôi ôi ôi, cô đừng hiểu sai ý tôi nhé! Con đường mà tôi chỉ cho cô là con đường chân chính đấy!”
”A?” Tô Yên Nhiên vẫn lẳng lặng nghiêng đầu, khẽ mỉm cười như lúc nãy.
4 Tô Yên Nhiên làm phục vụ thật ra cũng không phải lần đầu. Cô không khỏi hồi tưởng lại lần đầu tiên cô và Tiêu Dịch thành “Gặp nhau“. . .
Ở thành phố S, nếu nói nơi có nữ phục vụ đẹp, vẫn còn một nơi.
5 “Dáng người này, khí chất này của em phải mặc sườn xám mới đúng. ” Người được mệnh danh là chị Vương cứ khăng khăng nói.
Bất đắc dĩ Tô Yên Nhiên chỉ có thể chấp nhận.
6 Năm Tô Yên Nhiên vừa từ thành phố A đến thành phố S, sau khi làm ở Cổ Hương Sắc được hai tháng, vẫn chưa vừa lòng với cách chỉ tạo được tiếp xúc ít ỏi với Tiêu Dịch Thành này.
7 Có lẽ ngay cả ông trời cũng thiên vị Tô Yên Nhiên, một ngày nào đó, Tô Yên Nhiên tăng ca đến khuya mới xong việc, là người cuối cùng rời khỏi phòng làm việc.
8 Lúc Tô Yên Nhiên ngồi ở ghế phụ lái bên cạnh Tiêu Dịch Thành, vẫn cảm thấy tất cả đều không chân thật. Tốn hết nửa năm, anh ta còn không nhớ tên đầy đủ của cô, giờ phút này lại cho cô ngồi lên xe của anh ta?
Khẽ véo đùi mình một cái --- đau, rõ ràng tất cả mọi chuyện không phải do cô nằm mơ.
9 Tiêu Dịch Thành nổi giận! Cô gái này có não không vậy? Đi tắm lại không khoá cửa! Nếu ở phòng bên cạnh không phải anh mà là người đàn ông khác. . . Tiêu Dịch Thành đẩy mạnh cửa phòng tắm đang hé ra.
10 Tiêu Dịch Thành nổi giận! Cô gái này có não không vậy? Đi tắm lại không khoá cửa! Nếu ở phòng bên cạnh không phải anh mà là người đàn ông khác. . . Tiêu Dịch Thành đẩy mạnh cửa phòng tắm đang hé ra.
11 (Trở lại cảnh sau khi Tô Yên Nhiên bỏ trốn bị Tiêu Dịch Thành bắt về)
Nắm chặt cổ mảnh khảnh của Tô Yên Nhiên, Tiêu Dịch Thành chỉ cảm thấy cô gái trước mặt càng nhìn càng đáng ghét, mắt bất giác đỏ lên, căm giận hỏi: "Tô Yên Nhiên, em không có tim sao?" Lúc anh cho rằng tỉnh yêu và hạnh phúc vốn không có duyên với anh từ trên trời rơi xuống, em lại xoay người cười nói với anh, đây chẳng qua chỉ là một cuộc trả thù, một trò đùa!
Tiêu Dịch Thành đương nhiên đã điều tra ngọn nguồn lai lịch của Tô Yên Nhiên - trước kia chưa từng nghĩ đến việc điều tra cô, luôn cảm thấy cô gái này đơn giản đến mức nhìn một cái đã thấu, không ngờ mình cũng có lúc nhìn nhầm người.
12 (Trở lại cảnh sau khi Tô Yên Nhiên bỏ trốn bị Tiêu Dịch Thành bắt về)
Nắm chặt cổ mảnh khảnh của Tô Yên Nhiên, Tiêu Dịch Thành chỉ cảm thấy cô gái trước mặt càng nhìn càng đáng ghét, mắt bất giác đỏ lên, căm giận hỏi: "Tô Yên Nhiên, em không có tim sao?" Lúc anh cho rằng tình yêu và hạnh phúc vốn không có duyên với anh từ trên trời rơi xuống, em lại xoay người cười nói với anh, đây chẳng qua chỉ là một cuộc trả thù, một trò đùa!
Tiêu Dịch Thành đương nhiên đã điều tra ngọn nguồn lai lịch của Tô Yên Nhiên - trước kia chưa từng nghĩ đến việc điều tra cô, luôn cảm thấy cô gái này đơn giản đến mức nhìn một cái đã thấu, không ngờ mình cũng có lúc nhìn nhầm người.
13 Lúc Tô Yên Nhiên tỉnh lại, phát hiện đã hơn tám giờ sáng, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, trải nhẹ lên sàn nhà bằng gỗ.
Lúc này, có lẽ Tiêu Dịch Thành đã đi làm rồi.
14 Lúc Tô Yên Nhiên tỉnh lại, phát hiện đã hơn tám giờ sáng, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, trải nhẹ lên sàn nhà bằng gỗ.
Lúc này, có lẽ Tiêu Dịch Thành đã đi làm rồi.
15 Tô Yên Nhiên ngủ không yên, trong lúc mơ hồ nghe thấy tiếng của một người đàn ông và một cô gái, cười nói đi về phía mình. . . Giọng của người đàn ông kia, hình như là của Tiêu Dịch Thành.
16 Tô Yên Nhiên ngủ không yên, trong lúc mơ hồ nghe thấy tiếng của một người đàn ông và một cô gái, cười nói đi về phía mình. . . Giọng của người đàn ông kia, hình như là của Tiêu Dịch Thành.
17 Tiêu Dịch Thành giật giật khóe miệng, nâng cánh tay còn lại. . . Chọc chọc Tô Yên Nhiên. Quả nhiên cô lập tức há miệng.
Tô Yên Nhiên tức tối: "Hèn hạ, vô sỉ!" Từ sau khi anh phát hiện cô sợ nhột, mỗi khi cô dùng chiêu cắn, anh sẽ chọc cô nhột.
18 Tiêu Dịch Thành giật giật khóe miệng, nâng cánh tay còn lại. . . Chọc chọc Tô Yên Nhiên. Quả nhiên cô lập tức há miệng.
Tô Yên Nhiên tức tối: "Hèn hạ, vô sỉ!" Từ sau khi anh phát hiện cô sợ nhột, mỗi khi cô dùng chiêu cắn, anh sẽ chọc cô nhột.
19 Tiêu Dịch Thành hài lòng khẽ cười, dán sát vào Tô Yên Nhiên, miệng gần như kề sát tai cô: "Năm phút. " Sau đó phất tay với bốn người áo đen, bọn họ lập tức lui ra.
20 Tiêu Dịch Thành hài lòng khẽ cười, dán sát vào Tô Yên Nhiên, miệng gần như kề sát tai cô: "Năm phút. " Sau đó phất tay với bốn người áo đen, bọn họ lập tức lui ra.