1 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã nhắm mắt lại, mở ra, nhắm lại nữa, mở ra nữa. . . . . . lặp lại mấy lần như vậy, cảnh vật trước mắt cũng chưa thay đổi chút xíu nào.
2 Editor: ChieuNinh
Nàng không biết, không có ánh mặt trời chiếu rọi, nhiệt độ trên thảo nguyên rộng lớn này có thể cũng giống như thảo nguyên Mông Cổ nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh lệch rất lớn hay không.
3 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã lại lần nữa mở ra một khu vực nhỏ, tập trung cỏ và cành cây đêm qua chưa có đốt hết lại, thận trọng tháo dây chuyền thủy tinh trên cổ xuống rồi điều chỉnh góc độ.
4 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã tỉnh lại lần nữa, trời đã gần chạng vạng, nàng ngủ gần cả một ngày.
Đứng dậy uống chút nước, đột nhiên nhớ đến, lúc vừa mới tỉnh lại nàng không thấy Dã Nhân huynh bên cạnh đâu.
5 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã cứ như vậy mà vừa suy nghĩ lung tung, vừa chờ đợi tử vong giáng lâm.
Nhưng, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lỗ Đạt Mã chẳng chờ đợi được cái gì cả, nàng do dự mở một con mắt ra.
6 Editor: ChieuNinh
Con người chính là như vậy, muốn sống là một loại thiên tính và bản năng.
Lúc này Lỗ Đạt Mã ăn no, đã không có loại cảm giác như lúc mới vừa thấy hắc báo là bị đói khát, mệt nhọc, sợ hãi, cô độc đè nén mà sinh ra tuyệt vọng.
7 Editor: ChieuNinh
Không gian trong đống cỏ cũng không lớn, mặc cho Lỗ Đạt Mã cuộn tròn thân mình thành quả cầu như thế nào, cũng không tránh được có tiếp xúc tứ chi với hắc báo.
8 Editor: ChieuNinh
Vừa dọc theo con đường động vật giẫm đạp mà đi về phía trước, Lỗ Đạt Mã vừa để lại ký hiệu, nàng cũng không muốn không tìm được lối về “nhà“.
9 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã khiêng nho dại trở lại “nơi đóng quân” của nàng.
Đống lửa bởi vì thời gian dài không ai trông coi đã bị dập tắt.
Dã Nhân huynh còn đang ngủ, Lỗ Đạt Mã đưa tay dò xét trán của hắn, vẫn còn đang phát sốt, chỉ là nhiệt độ thấp hơn rất nhiều so với lúc rạng sáng.
10 ***P/s: Xin chào bạn phù thủy, cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện. Mình có làm mấy bộ điền văn, nếu bạn thích thì vào đọc xem thế nào nhé. Có lẽ bạn đọc bằng đt nên không thấy list truyện mình làm chạy ở chỗ chữ ký dưới mỗi chương truyện nên mình liệt kê ra đây cho bạn nào thích đọc điền văn thì lọt hố với mình.
11 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã rất tận lực cẩn thận, nhưng mà muốn không làm đau hắn là không thể nào, dù sao cũng là khoét thịt lấy vật. Nhìn trộm xem Dã Nhân huynh, tóc hắn rối tung đã có vài sợi bị ướt mồ hôi dính vào trên trán.
12 Editor: ChieuNinh
Thình lình xảy ra biến chuyển làm Lỗ Đạt Mã đột nhiên mở mắt.
Trời ạ, đây. . . . . . đó là con hắc báo, là nó đang cứu mình, Lỗ Đạt Mã tương đối xác định.
13 Editor: ChieuNinh
Thình lình xảy ra biến chuyển làm Lỗ Đạt Mã đột nhiên mở mắt.
Trời ạ, đây. . . . . . đó là con hắc báo, là nó đang cứu mình, Lỗ Đạt Mã tương đối xác định.
14 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã lau nước mắt, bắt đầu kiểm tra thân thể hắc báo.
Đập vào mắt chính là vết thương dài đến một thước ở trên phần lưng, cũng may bị thương cũng không sâu, chỉ rách ngoài da, lúc này miệng vết thương chảy ra máu đã đọng lại kết vảy.
15 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã lau nước mắt, bắt đầu kiểm tra thân thể hắc báo.
Đập vào mắt chính là vết thương dài đến một thước ở trên phần lưng, cũng may bị thương cũng không sâu, chỉ rách ngoài da, lúc này miệng vết thương chảy ra máu đã đọng lại kết vảy.
16 Editor: ChieuNinh
Hắc báo dùng ánh mắt đáng thương nhìn Lỗ Đạt Mã, từ trong cổ họng phát ra âm thanh "Ô oa oa" rất nhẹ, lộ ra ý vị đáng thương như vậy.
17 Editor: ChieuNinh
Hắc báo dùng ánh mắt đáng thương nhìn Lỗ Đạt Mã, từ trong cổ họng phát ra âm thanh “Ô oa oa” rất nhẹ, lộ ra ý vị đáng thương như vậy.
18 Editor: ChieuNinh
Ăn uống no đủ, hắc báo lăn một vòng ngay tại chỗ, sau đó lộ ra đầu lưỡi to lớn màu hồng bắt đầu liếm láp thân mình, dọn dẹp vệ sinh cá nhân.
19 Editor: ChieuNinh
Ăn uống no đủ, hắc báo lăn một vòng ngay tại chỗ, sau đó lộ ra đầu lưỡi to lớn màu hồng bắt đầu liếm láp thân mình, dọn dẹp vệ sinh cá nhân.
20 Editor: ChieuNinh
Thật ra thì Lỗ Đạt Mã hiểu lầm rồi.
Anh Hắc Báo thật sự là một con Tiểu Báo tốt "nhiệt tình, chính trực".
Thử nghĩ một chút, thiếu hụt nguồn nước, đừng nói là tắm, từ lúc bi thống bị xuyên qua, Lỗ Đạt Mã ngay cả mặt cũng không có rửa.