1 "Quân à, cậu hãy nghe mình nói một câu, đàn bà có thể chơi, không thể nghiêm túc, cậu nghiêm túc là xong đời. Mẹ nó, Khổng Lão Phu Tử (Khổng Tử) nói đúng, chỉ có hạng đàn bà và con nít là khó nuôi, gần thì nhờn mà xa thì oán.
2 Thực ra Hồ Quân không muốn đi, không phải sợ thử máu, dù sao cũng thường xuyên xuống cơ sở, cô nhóc kia không biết anh, nhưng chưa chắc những cảnh sát bên kia không nhận ra anh, làm phiền gây ảnh hưởng không tốt.
3 Hồ Quân tựa như bà vợ ngu ngốc chờ cHoành, ngồi trong xe đợi cả tiếng đồng hồ, ngay cả một cọng lông của Tả Hoành cũng không thấy. Tây Tử gõ lên kính chắn gió hai lần, ánh mắt nhìn anh với vẻ giễu cợt: "Nam đồng chí, bằng lái xe của anh đâu? Nếu có làm giả cũng phải xong rồi chứ, hay bạn anh gặp cướp trên đường khi mang giấy phép lái xe đến?" Cúi đầu nhìn đồng hồ: "Mặc dù nhân viên công vụ chúng tôi là đầy tớ của nhân dân, nhưng đầy tớ cũng có lúc mệt mỏi, cũng phải ăn cơm, đi ngủ, đại tiện, tiểu tiện.
4 Đội trưởng Phùng mới bước từ trên xe xuống, đã nhìn thấy chiếc Hummer đậu trong trụ sở. Xe rất mới, rất tốt, giá cũng không ít, không phải là thứ xa xỉ phẩm mà nhân viên công vụ bọn họ có thể mua nổi, mặc dù có mua nổi, cũng nhất định là lãnh đạo cấp cao, bối cảnh hùng hậu, có năng lực cao.
5 Hồi bé Hồ Quân có một sở thích cổ quái, thích nhất nhìn mèo bắt chuột. Khi đó bà nội của anh vẫn còn sống, trong nhà có nuôi con mèo đốm, lông màu trắng xám, đôi mắt mèo sáng long lanh màu xanh dương nhạt, nhìn rất ngoan hiền, tiếng kêu cũng không to nhưng rất lợi hại.
6 Khi Hồ Quân lóe sắc tâm, trong đầu vẫn còn đang rối rắm, rốt cuộc có nên ăn ngọn cỏ gần hang này không, lập tức bị Tây Tử trừng mắt nhìn chặn ngang họng.
7 Dĩ nhiên Tây Tử không ngờ rằng sẽ gặp phải Hồ Quân ở đây. Câu nói 'oan gia ngõ hẹp' kia thật đúng, bản thân càng chán ai đó, càng không muốn gặp người nào đó, nhất định sẽ gặp phải, thật kỳ lạ.
8 “Hồ Quân?”Ba Tây Tử nghe anh nhiệt tình tự giới thiệu xong, mới phản ứng lại: “Cậu không phải là Tôn Phong à?”Nhớ ra thì quá muộn màng, hình như đối tượng con mình xem mắt là một luật sư, không phải là cảnh sát, lầm.
9 Ông bố tài phiệt của Tây Tử uống hơi nhiều, vừa về đến nhà đã nghiêng người nằm bẹp xuống giường ngáy khò khò. Tây Tử khách sáo tiễn cảnh vệ và tài xế về, sau đó quay lại cởi giày tất, đắp chăn cho ba rồi đi thay quần áo tắm rửa.
10 Sự kiện xem mắt đen đủi của Tây Tử và Hồ Quân diễn ra vào thứ bảy, chủ nhật không phải đi làm. Tây Tử trở về phòng còn chưa ngủ đủ, lại có cảm giác không bình thường, dù sao cô đã đi lính năm năm, mặc dù ngủ nhưng vẫn rất cảnh giác.
11 Nói là làm, ngày hôm sau đi đăng ký luôn. Thoáng cái, Tây Tử đã nhìn thấy xe của Hồ Quân ở bên cạnh. Có thể nói người đàn ông này rất đẹp trai, đúng là nhà quyền quý.
12 Ngay cả nằm mơ Phạm Lý cũng không ngờ lại có thể gặp lại Tây Tử ở đây, vào lúc này. Anh không bao giờ có thể quên được lần đầu nhìn thấy Tây Tử, đó buổi đón tân sinh viên vào trường đại học.
13 Đã lâu lắm rồi Tây Tử không nằm mơ, hơn nữa còn mơ thấy Phạm Lý. Cô không phải là người thích ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ, nếu đã qua cô sẽ không bao giờ quay đầu lại.
14 Đôi vợ chồng son không coi là quan trọng nhưng mà phụ huynh hai bên lại rất để bụng. Sau khi hai người đăng kí kết hôn xong thì bận túi bụi, lễ đính hôn, thiếp mời, chụp ảnh cưới.
15 Studio trông thật đặc biệt, không giống như những studio khác mà giống như khu vườn Giang Nam xinh xắn tinh xảo. Dòng nước chảy hiền hòa, hành lang được làm bằng đá, hương ngó sen lan tỏa khắp nơi.
16 Hồi nhỏ cuộc sống của ba Tây Tử cũng không được tốt, năm đó ông bà nội Tây Tử mất sớm, ba mới mười tuổi, lại không có bà con thân thích giúp đỡ, mọi người trong thôn có thể giúp nhưng cũng chỉ có hạn.
17 Tây Tử bước ba bước lại quay đầu lại, lão ba giàu có nhìn mà nước mắt ràn rụa, không nỡ, thật sự không nỡ rời xa cục cưng bảo bối này, nhưng cũng không thể tiếp tục.
18 Phạm Lý bị Mộ Thanh kéo đi vào mà hồn cứ trôi lơ lửng nơi đâu. Hồ Quân hơi nghiêng đầu đến bên lỗ tai Tây Tử nói: “Thế nào? Thật sự là người tình cũ! Một người hung dữ như cô, không nghĩ tới thực sự có người muốn?”“Không cần bới móc, có chuyện gì thì nói thẳng, tôi không có thời gian pha trò với anh.
19 Tây Tử và Hồ Quân thật sự chưa nghĩ tới cái gì mà chuyện tuần trăng mật sau hôn nhân này, dù sao hôn nhân của hai người bọn họ cũng chỉ mang tính hình thức mà thôi.
20 Tây Tử bị Hồ Quân gây ảnh hưởng, buổi tối nằm trên giường không ngủ được, nghiêng người, mở mắt nhìn Hồ Quân phía dưới đất. Đừng nói người đàn ông này hư hỏng vẫn là hư hỏng, vô lại vẫn là vô lại, nhưng rất ra dáng đàn ông.
Thể loại: Huyền Huyễn, Võng Du, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50