1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Sâm hoàn thành bài tập tuần này, duỗi thắt lưng, đi lên chim cánh cụt liền nhìn thấy nhóm【 Mặc Hương Thanh Sắc 】không ngừng nhảy lên, nhấp mở nhìn một cái, liền phát hiện bản thân bị đùa giỡn ——
Chu Sa: Tiểu Kiều, mau nằm xuống.
2
Trở lại lớp 11 lúc Kiều Sâm đi nhà Trình Tư Nam đùa máy tính, nhảy ra một khung đối thoại còn chưa chat xong. ——
Tư Nam: Cậu thế nào cũng phải đi sao?
Vệ Thiên Minh: Tôi ở lại đây, chúng tôi căn bản không có tương lai.
3
Chờ lúc Kiều Sâm tỉnh lại, mặt trời đã muốn xuống núi, trên ghế bên cạnh vẫn còn ấm áp, Kiều Sâm có chút mờ mịt, Trình Tư Nam ngồi cạnh giường mình lâu như vậy? Có phiền não? Có tâm sự?
Mới vừa mở di động ra, chim cách cụt bắt đầu tích tích vang lên, nhấp mở thì thấy khung chat trong nhóm đã xoát mấy trăm cái, phát hiện là Chu Sa share 《 Giang hồ 》 cho mọi người, một đám trong nhóm đang hoa si ——
Chu Sa: 《 Giang hồ 》 rốt cục lấp xong hố, hậu kì đại nhân rất cố gắng, thứ sáu có thể đúng giờ phát kịch! Tung hoa! ( ̄▽ ̄)o∠※PAN! =.
4 Kiều Sâm rót một ly nước ấm, gõ cửa phòng trình Tư Nam, nhìn nam nhân dang ngồi trước máy tính, một tay tháo kính mắt xuống, nhéo nhéo sống mũi phiếm hồng, thâm tâm có chút đau lòng, đặt nước vào trong tay anh, tự nhiên giúp anh ấn huyệt thái dương.
5
Kiều Sâm chuẩn bị xong hết mấy việc ở trường, vốn nghĩ có thể thanh nhàn một chút, hết quả Đạo diễn《 Giang hồ 》 nói có mấy chỗ cần sửa chữa lại một chút, để kịp phát kịch vào thứ sáu, Kiều Sâm đang sửa chữa phần phối âm của Lê Hoa Bạch, gần đây Trình Tư Nam giống như đang bận với case của sư tỷ kia, chính mình đã vài ngày không thấy người, bên này còn phải sửa cho thanh âm Huyền Ngư cùng Lê Hoa Bạch có cảm giác CP, tâm tình không thể kém hơn nữa, Chu Sa còn liều mạng nhắn tin cho cậu ——
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ Kiều thụ, có ở nhà hay không.
6 Giữa trưa ngày hôm sau chờ Kiều Sâm xong khóa từ trường học về, liền nhìn thấy Trình Tư Nam trong phòng ngủ đến không biết trời đất, rón ra rón rén tiến vào phòng ngủ sửa sửa chăn cho anh, nhìn quầng thâm mờ nhạt dưới mắt cùng một tầng râu lún phún, trong lòng Kiều Sâm có chút đau lòng.
7 Buổi tối ngày hôm sau lúc Kiều Sâm lướt weibo phát hiện chính mình bị réo, nhìn lại mới biết là do Chu Sa đã phát dự cáo, thật sự là. . . . . . hiệu suất cao.
8 Đóng YY Kiều Sâm có chút hỗn độn, Minh Nguyệt Dạ = Vệ Thiên Minh = học trưởng Diệp Tử đợi bốn năm = bốn năm trước Vệ Thiên Minh cùng Diệp Tử đã có quan hệ ái muội.
9 Kiều Sâm cảm thấy được chính mình cũng quá không hay ho, vốn dĩ đã hoàn thành tốt phần phân cho bản thân, kết quả cuối cùng lúc ra thành phẩm máy tính bị hư, tất cả tư liệu tìm không thấy.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Sâm dùng clone trước kia bắt đầu nhanh chóng phản kích, không chỉ phá CP còn mắng Lê Hoa Bạch, chuyên môn đối phó kẻ nói Huyền Ngư không phụ trách.
11 Nghĩ nghĩ vẫn có chút lo lắng gọi điện thoại cho diệp Tử, quả nhiên lại trong trạng thái bận, Kiều Sâm nhún nhún vai cào cào tóc, lại gọi điện thoại cho Trình Từ Nam.
12 Kiều Sâm nhận được điện thoại vẻ mặt đen thui, một bạn gái cùng tổ sinh bệnh vào bệnh viện, vì thế nhiệm vụ còn lại dừng trên người cậu, Kiều Sâm nghĩ nghĩ vẻ mặt trào phúng của nữ ma đầu nếu bài tập không xong, không hiểu sao run rẩy, khổ đại cừu thâm nhìn chằm chằm tủ lạnh.
13
Kiều Sâm rối rắm thật lâu quyết định thỉnh giáo người có kinh nghiệm ——
Nam Hữu Kiều Mộc: Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử!!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: giang hồ cấp cứu!!!!!!!!!!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: mau nói cho tôi biết vì sao tặng người mình thích chocolate nhưng anh ta lại không có phản ứng gì!!
Nam Hữu Kiều Mộc: hơn nữa gần đây rõ ràng mất hứng!!!!! Vì sao!!!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: mau ra đây!!!! Gặp sắc quên bạn!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: nếu không ra tôi sẽ nói cho Minh Nguyệt Dạ cậu vẫn thầm mếm y!!!!!!
[ Nam Hữu Kiều Mộc cho Diệp Tử một cái buzz ]
Diệp Tử: hửm?
Diệp Tử: đến nói nghe một chút.
14
Kiều Sâm mở khung chat với Chu Sa ——
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ tôi tiếp.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: thật tốt quá!! Tôi đưa một đoạn hội thoại, cậu thử âm trước.
15 “Được rồi, rốt cục làm xong. ” Nam sinh diện mạo tinh xảo xinh xắn, thanh âm mang theo nét trong trẻo nhưng lạnh lùng duỗi cái thắt lưng. Một giọng nam dễ nghe lại đáng thương hề hề khác cũng nói: “Ai.
16
Kiều Sâm ngủ trưa, bị tiếng chuông điện thoại đánh thức
“A lô” Kiều Sâm cào cào tóc thanh âm hơi khàn khàn.
“Nè, Tiểu Kiều Tiểu Kiều. ” Kiều Sâm có chút nghi hoặc, Chu Sa sao lại gọi cho cậu? “Cậu có cướp sô pha không?”
“Hả, có a, nhưng mà không cướp được.
17
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa Chu Sa ~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ vậy mà có thời gian rãnh đi tìm tôi, dựa theo niệu tính (1) của cậu, không phải đã sớm ngồi xổm chờ dưới YY của đại thần sao?
(1) Niệu tính (尿性): một loại nhạo báng thiện ý, ý chỉ một người rất giởi trong phương diện nào đó
Nam Hữu Kiều Mộc: [xấu hổ] treo máy rồi
Nam Hữu Kiều Mộc: Tôi rất nghiêm túc hỏi cô một chuyện, cô xem tiểu thuyết ghét nhất bị cái gì?
【 Mặc Hương 】Chu Sa: (⊙o⊙).
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Sâm hoàn toàn ngại ngùng mở chim cánh cụt hay weibo, nghĩ cũng biết nhất định rất sôi trào, hơn nữa khẳng định fan CP khác sẽ hắc cậu, tuy rằng cậu cũng không thèm để ý, nhưng mà đêm nay đặc thù như vậy, loại chuyện sát phong cảnh này lưu lại cho ngày mai đi.
19
“Trứng gà đỏ. ” Trình Tư Nam nhìn một chút người gửi, sắc mặt càng thêm kỳ quái.
“Ai… Ai đưa?!” Kiều Sâm xấu hổ và giận dữ. Lăn lộn internet nhiều năm như vậy, tự nhiên biết trứng gà đỏ đại biểu ý tứ gì.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Kiều Kiều ——” “Làm sao vậy?” Kiều Sâm ngậm một cây kem que ló đầu ra dò hỏi.