1 - Ê thằng kia! Trận cuối lên cao thủ đấy! - Tôi hét lớn.
- Biết rồi! Tao đi solo đường cho. - Nam đáp.
Tôi là Hùng, một người có tình yêu sâu đậm với liên quân Mobile.
2 Ăn xong, tôi lặng lẽ rời khỏi hang. Tôi ra ngoài suối, chọn một tảng đá bằng phẳng ngồi suy nghĩ. Tôi cảm thấy lòng tôi bị tổn thương, khi nó chê tôi.
3 Nakroth trả lời:
- Đợi thì anh đợi được, nhưng mà anh nghĩ là khó có ai dính được bẫy kiểu này đâu. Nhóc còn kiểu bẫy nào không?
- Ơ không. . .
- Sao chứ? Nhóc giỏi đặt bẫy lắm mà!
Tôi thở dài:
- Đó là hồi xưa thôi.
4 Krixi bay về căn cứ gọi thêm tiếp binh. Nakroth bám đuôi theo. Cậu ta lặng lẽ âm thầm giữ một khoảng cách với Krixi. Và đương nhiên là cô ấy không biết điều này.
5 Cho đến khi môi của Nakroth và Krixi cách nhau đúng 1cm thì Krixi bất ngờ tỉnh dậy. Theo phản ứng tự nhiên, cô tát Nakroth một cái “BỐP”:
- NÀYY.
6 Trong khi đó, đội quân của khu rừng Chạng Vạng cũng đã rút về đến căn cứ. Mọi người vô cùng mệt mỏi. Tel’Annas ngồi xuống ghế:
- Người đâu! Mang nước tới đây!
- Dạ … - Payna đáp, nhưng chưa kịp làm gì thì Zuka chen vào.
7 Nét mặt Krixi toát nhẹ lên một vẻ lo âu. Thêm cả việc Krixi vừa lẩm bẩm một điều gì đó sau khi Payna thông báo chuyện đại sự, Payna cảm thấy khá nghi ngờ, cô hỏi:
- Làm gì mà cô lo lắng dữ vậy, Krixi?
- Ơ tôi … tôi đâu có …
Payna gằn giọng:
- Sao, nói đi! Có việc gì?
- Không có mà!
Mặc dù Payna đã cố gắng hỏi nhưng Krixi vẫn từ chối.
8 Sáng hôm nay, ngày xuất quân của khu rừng Chạng Vạng cũng đã đến.
(Tại sảnh chính)
- Thưa nữ vương, chúng thần xin được ra trận!
- Hâhaha Được, chúc các ngươi thượng lộ bình an.
9 - Hahaha, Các ngươi sập bẫy rồi, thưa bọn "lâm tặc" ngu ngốc - Slimz vênh vang bước ra từ phía sau tượng đá. Ngay lúc đó, Fennik cùng 500 xạ thủ tiến tới.
10 Về tới căn cứ của khu rừng Chạng Vạng, ai ai cũng tỏ rõ vẻ mệt mỏi. Người nào người nấy thương tích đầy mình, máu vương khắp người. Tel'Annas và Thane bước ra hỏi:
- Các ngươi sao rồi?
Zill quỳ xuống trước, rồi lần lượt sau đó những người khác quỳ theo.
11 Krixi bỏ về, không một chút bận tâm về Nakroth. Còn Nakroth, cậu ta cũng chẳng mảy may gì và đi vào bên trong hang.
- Ta đóiii! – Nakroth than vãn.
12 Bữa trưa hôm ấy, Veres làm rất nhiều món ngon đãi tôi và Lâm. Món cá chiên giòn sốt me mà cô ấy làm không thể nào chê được. Cá chiên thì giòn rụm, nước sốt ăn kèm thì chua chua ngọt ngọt ăn rất đã.
13 Tay tôi bị đạn bắn, không thể nhấc lên nổi. Bây giờ tôi chỉ còn có thể sử dụng tay trái thôi.
- Ha ha! Xem nào, giờ ngươi sẽ làm gì?
- Hừ. . . - Tôi bèn lấy tay trái quay xích, rồi phóng về phía hắn.
14 Về đến căn cứ, tôi cũng chẳng thèm lên tiếng mà đi thẳng vào trong.
- HÙNG! Mày. . . Mày còn sống sao? - Nam giật mình.
- Sống. . . Hức. . .
15 - "Hực. . . "
Tôi giật mình. Chỉ một phát "búng tay" mà Thanh kiếm đã rơi khá xa. Không cần nghĩ ngợi, tôi triệu hồi "Xích Đoạt Mệnh" bay quanh người tôi:
- TÊN KIA! MAU ĐỀN MẠNGGG!!!
- Hức, đền mạng.
16 Cuối cùng, Alucard cũng đã nổi cơn thịnh nộ, đôi cánh của anh đều "Rực Cháy", đôi mắt của anh vô cùng lạnh lẽo thỉnh thoảng lại toé ra ánh sáng chói loà.
17 Nam vô cùng ngạc nhiên trước hành động của Alucard.
- Thua? Ngươi thua ư?
- Phải, ta đã thua.
Nhìn trong ánh mắt của hắn, Nam thấy được sự bái phục của Alucard.
18 Cuối cùng thì ngày đó cũng đã tới, cái ngày mà khu rừng Chạng Vạng sẽ quét sạch toàn bộ lực lượng lâm tặc. Đích thân nữ vương tinh linh Tel'Annas là người điều khiển cuộc chiến này.
19 Krixi nhìn Nakroth mà nói:
- Nakroth này, ta khuyên ngươi nên rời khỏi khu rừng này ngay đi
- Rời khỏi đây sao?
Nakroth đương nhiên là không muốn đi, không phải vì cậu ta tham lam.
20 Tel'Annas giương cung về phía Nakroth. Mặt cô tỏ ra vô cùng tự tin:
- Ngươi có sợ không?
Trước mặt Nakroth giờ không còn là một Tel'Annas như cậu ta biết nữa.