1 Chiến Hồn Đại Lục lấy thực lực vi tôn, chỉ có người nắm giữ Chiến Hồn mới có thể bước vào con đường tu luyện, bằng không vĩnh viễn chỉ có thể làm một người bình thường, đồng thời mức độ mạnh yếu của Chiến Hồn cũng đại biểu cho
tu sĩ đó có thể tiến bao xa.
2 Đám người vừa nghe đến cái tên Tiêu Thiên này đều lộ ra vẻ kính sợ, tự giác tách ra một con đường, chỉ thấy một người nam tử mặc bạch sắc cừu bào đi thẳng tới.
3 Chiến Kỹ Các, hậu nhân Tiêu gia thức tỉnh Chiến Hồn đều có thể đi vào, tuy nhiên chiến kỹ bên trong đều vô cùng bình thường, tuyệt học chân chính dĩ nhiên không thể nào để ở đây.
4 Lạc Nhật Sơn Mạch kéo dài mấy trăm dặm, các dãy núi hằng năm đều bị mây mù che khuất phiêu miểu vô cùng, thiên địa linh khí cũng mong manh đến cực điểm, tu luyện ở đây hiệu quả vô cùng kém.
5 Nhìn viên Hồn Tinh trong tay, Tiêu Phàm hít sâu một cái, thì thầm: "Đồ vật đã đến tay thì không có lý nào lại nhả ra. "
Sau đó quay đầu nhìn phía sau thấy nhóm bốn người Tô Tuấn cùng Lâm Triều Dương truy theo không bỏ, hai người kia giờ phút này đã nổi lên sát tâm, cùng thống nhất một lần nữa đối phó với ngoại nhân, về phần thi thể Hắc Ngọc Hổ đã sớm bị bọn hắn ném ra khỏi đầu rồi, so với Hồn Tinh thì thi thể của Hồn Thú lại không có đáng tiền.
6 Nhìn thấy Hắc Giáp Cự Mãng xuất hiện, Tiêu Phàm cũng hít một hơi lãnh khí, một đầu Tam Giai Huyết Văn Lang đã đem hắn dọa cho phát sợ, hiện tại lại xuất hiện một đầu Tam Giai Hắc Giáp Cự Mãng.
7 Liễu Thành cũng giống như Tiêu Thành đều dựa vào Lạc Nhật Sơn Mạch, nhưng hai tòa thành trì này cách nhau rất xa, người Liễu gia xuất hiện ở nơi này quả thực kỳ quái.
8 Nhìn mấy người cách đó không xa, Tiêu Phàm nắm chặt thiết kiếm, hắn biết rõ giờ phút này muốn đi đã tới không kịp, một cái tay khác giấu ở bên trong ống tay áo, không ngừng hấp thu Hồn Lực bên trong Hồn Tinh.
9 Nháy mắt đã bảy ngày trôi qua, vào thời khắc khi Tiêu Phàm hoàn toàn hấp thu toàn bộ Hồn Lực trong Hồn Tinh thì trong cơ thể của Tiêu Phàm đột nhiên truyền đến một trận tiếng oanh minh.
10 Nhìn thấy Thủy Long to lớn kia, sắc mặt Tiêu Phàm hoàn toàn thay đổi, không chút do dự thi triển ra Phá Lãng Thủ, từng chường đánh ra.
Bất quá hắn vẫn xem nhẹ uy lực của Thủy Long, Phá Lãng Thủ căn bản không làm gì được Thủy Long, cỗ lực lượng bá đạo kia xông thẳng vào hắn.
11 Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, Bát Phẩm Chiến Hồn: Ngân Hoàng Đằng tốc độ khủng bố tới cực điểm, không trung truyền đến từng đợt tiếng xé gió, nhìn đến một kích này nhất định rất cường đại.
12 Tiêu Phàm cảm giác tê dại cả da đầu, sau khi đột phá đến Chiến Sĩ đỉnh phong, Hồn Lực hắn cũng cường đại hơn nhiều, chẳng qua do vừa rồi hắn quá kích động nên không chú ý đến phía sau.
13 "Đồ lưu manh, là ta!" Một tiếng quát khẽ vang lên, bàn tay Tiêu Phàm dừng lại, hắn kinh ngạc nhìn thân ảnh trước mắt, đây không phải là Tiểu Ma Nữ sao?
"Sao lại là ngươi?" Tiêu Phàm bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, một người thần không biết quỷ không hay xuất hiện sau lưng mình, nếu như có sát tâm thì hắn hẳn đã chết không chút nghi ngờ rồi?
Tiểu Ma Nữ mặt phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm: "Còn tưởng rằng ngươi đi tìm đồ ăn, ta chờ nữa ngày không thấy ngươi trở về, ta liền đi tìm ngươi, mà việc khi nãy nàng cũng nghe thấy?"
Tiểu Ma Nữ tà tà cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, đôi mắt linh động chớp động, rất có tư sắc cùng vận vị.
14 Tại trước mặt Ngũ Giai Hồn Thú: Tuyết Sư, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy nhỏ bé, đây chính là tồn tại tương đương với Chiến Tông, bọn hắn chỉ là Chiến Sư còn chẳng đủ cho nó nhét kẽ răng nữa?
"Rống!" Tuyết Sư gầm thét, con ngươi băng lãnh nhìn chằm chằm ba người Tô Tuấn, bởi vì trong tay ba người đang con của nó.
15 Hồn Thú biến dị?
Tiêu Phàm trong lòng kinh ngạc, hắn biết rõ bất luận Hồn Thú biến dị nào đều sẽ vượt qua phẩm giai ban đầu của nó, nói cách khác, Ấu Sư này
ít nhất có thể trở thành Lục Giai Hồn Thú, thậm chí có khả năng biến dị càng cao cấp hơn.
16 Tuyết Sư đầu hất lên, trực tiếp đem hai đầu Ấu Sư ném vào bên trong Linh Nhũ, Tiêu Phàm và Tiểu Ma Nữ ực ực lấy vài ngụm nước miếng, trên mặt lộ ra thần sắc ước ao ghen tị.
17 Khi Tiêu Phàm bọn hắn ra khỏi sơn động đã là một ngày sau đó, tu vi Tiêu Phàm triệt để ổn định tại Chiến Sư trung kỳ, trên người hắn còn một
vài viên Hồn Tinh Tứ Giai không nỡ dùng, Tiêu Phàm còn phải dựa vào nó để đột phá a.
18 Phía trên mười sáu cái chiến đài rất nhanh đã xuất hiện một trăm tên đệ tử Tiêu gia, điều quỷ dị là trên hai cái chiến đài còn lại chỉ có hai người, đó
là Tiêu Thiên và Tiêu U.
19 "Làm sao có thể? Hắn làm sao lại nhanh như vậy, ta nhất định là đang nằm mơ. " Tiêu Thiên kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, bỗng nhiên lắc đầu mấy cái, bất quá đau nhức kịch liệt trên ngực nói cho hắn biết hiện tại chính là sự thật.
20 Trong luyện võ trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Tiêu Phàm tựa như nhìn một t ên Yêu Nghiệt, sau nửa ngày, đám người này hoàn toàn sôi trào lên.