1 Typer: VẠN HOA PHI VŨ
Anh nói thật sao?"
Trong phòng bệnh, một chàng trai trẻ có vẻ tiều tụy nhìn tấm danh thiếp trong tay, hỏi người đàn ông tự xưng là Trịnh Nguyên mang vẻ mặt nịnh hót đối diện.
2 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Cuối cùng không phải thiện ác không có báo ứng, mà là thời cơ chưa đến thôi, Tiêu Hàn luôn cho rằng mình quyền thế ngập trời, tiền tài dẫn đường là có thể kê cao gối không lo, không ngờ cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.
3 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Gần đây Tô Mạt hơi nhức đầu, bởi vì khắc tinh của cô đã về nước.
Hàn Ngạo - thanh mai trúc mã của Tô Mạt, lớn hơn cô bốn tuổi, năm nay hai mươi sáu.
4 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Sắp đến tháng Bảy, trời đổ mưa nhưng cũng không thể làm dịu cơn nóng của ngày hè, song không biết tại sao Văn Huyên lại cảm thấy trong nhà khá lạnh.
5 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Cuối tuần nên tình trạng kẹt xe tương đối nghiêm trọng, hai vợ chồng Văn Huyên tốn gần một buổi sáng mới đến được đường Thanh Lâm, Minh Viễn đỗ xe xong, hai vợ chồng đi dọc theo con đường tìm kiếm căn tiệm có tên chỉ một chữ "Điếm" kia.
6 Typer: VẠN HOA PHI VŨ
Sau đám cưới, cuộc sống hai vợ chồng trẻ cũng bắt đầu đi vào quỹ đạo, bởi vì Tử Ngâm có thai nên tạm xin nghỉ học ở trường, an tâm ở nhà đợi con yêu chào đời.
7 Typer: VẠN HOA PHI VŨ
Đêm khuya, Kiều Dật lại bị cơn ác mộng đánh thức, thật đáng sợ, lần này anh không chỉ mơ thấy con ác quỷ kia xông về phía mình, thậm chí nó còn cắn vào vai phải của anh.
8 Bởi vì có khách hàng ở thành phố khác nên Kiều Dật phải rời khỏi thành phố A vài ngày, anh đi đến công ty báo cáo hành trình thường nhật rồi lái xe đến thành phố D.
9 “Số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…”
Tử Ngâm đặt đỉện thoại xuống, gương mặt tiều tụy đồng đầyvẻ lo âu.
10 Đương lúc thầy Thôi muốn cướp lấy linh hồn Tử Ngâm, một ngọn lửa hình Phượng Hoàng lao về phía ông ta, như cảm thấy nguy hiểm, thầy Thôi vội lách mình, tuy không bị đánh trúng hoàn toàn nhưng cũng bị thương.
11 Mạc Ly lẳng lặng nghe Tử Ngâm kể lại, nhìn vẻ mặt Tử Ngâm ban đầu từ hạnh phúc đến sợ hãi, tuyệt vọng, tức giận, bi thương, chỉ chừng ấy nét mặt nhưng lại như bao quát cả cuộc đời ngắn ngủi của cô ấy.
12 Trong căn phòng mờ tối, trên chiếc giường chất đầy thú nhồi bông là một bóng dáng bé nhỏ đang cuộn tròn, ôm trong ngực một con gấu Teddy màu nâu đáng yêu.
13 Tháng Bảy âm lịch là tháng cô hồn theo phong tục dân tộc.
Nghe nói vào Mười ba tháng Sáu hằng năm, Địa Tạng Vương Bồ Tát trông coi địa ngục sẽ mở cửa địa ngục, thả quỷ đói ra, mãi cho đến ngày Mười ba tháng Bảy mới đóng cửa địa ngục lại.
14 Quỷ giới.
Tô Mạt dẫn Mạc Ly đi vào cửa kết giới, nối liền bên kia cửa chính là trạm đầu tiên của Quỷ giới - Miếu Thổ Địa.
Tuy Mạc Ly không cần đăng kí xác minh ở miếu thổ địa như những âm hồn khác, nhưng quãng đường này vẫn phải đi qua.
15 Bầu trời địa phủ luôn mang một màu xám xịt, không hề có ánh nắng và cũng không hề có sức sống. Tại địa phủ, ngoại trừ những vong hồn mới chết lảng vảng thì chỉ còn quỷ sai đang thi hành nhiệm vụ, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy lác đác vài thầy âm dương qua lại hoặc tạ lễ cho người sống, hoặc chuẩn bị cho người chết ở địa phủ.
16 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Hàn Ngạo thấy Tô Mạt đi ra từ đại điện, chạy về phía cửa Dương giới thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, anh vội vàng ẩn thân đi theo.
17 Type: VẠN HOA PHI VŨ
Bóng tối đen kịt vô tận bủa vây khắp lối, Đào Tử mở mắt ra, đâu đâu cũng tối om không thể nhìn thấy gì cả, vừa rồi cô còn ở trong căn phòng nhỏ của Tô Mạt, chỉ chớp mắt sao lại đến nơi này?
Trong tâm trí, hình như cô cầm một chiếc bình nhỏ có vẽ bùa chú, sau đó, sau đó thì đã đến đây.
18 Thương tích cũa Đào Tử hồi phục nhanh chóng, cô biết nhà Ly Thương là gia tộc phong thủy mấy đời và anh cũng đang ra ngoài để trải luyện như cô. Anh mang theo pháp khí gia truyền chính Là máu phượng Bồ Đề, ngày đó vì cứu cô nên anh đã cho cô máu mắt phượng Bồ Đề quý báu, nỗi niềm cảm động này khiến Đào Tử càng lún càng sâu vào tình cảm dành cho anh.
19 Trong nháy mắt bị hút vào khe kết giới, Tô Mạt cũng bị khung cảnh tăm tối bao quanh, Phượng Hoàng màu vàng phóng lên cao bay vờn quanh Tô Mạt, chiếu sáng dẫn đường phía trước.
20 Tại nơi bình phong trong góc xuất hiện bóng người.
"Ngạo, sao anh lại ở đây?"
Thấy Tô Mạt giật mình, Hàn Ngạo khẽ mỉm cười bước đến vài bước, kéo cô ôm vào lòng.