1 Ký ức được khôi phục, Trương Khác nỗ lực nhớ lại lúc xảy ra tai nạn, nhưng phát hiện thời gian và không gian như mảnh vỡ còn lại sau khi xoắn vào nhau, cảm giác rất không chân thực.
2 Trương Khác nhìn hai tay cùng cơ thể của mình dưới chăn, đúng là không giống hai tay mình khi 30 tuổi, cơ thể cũng gầy gò như thời thiếu niên. Nếu là mơ, vì sao chân thực như thế? Chưa biết chừng mình trở về 14 năm trước thực.
3 Miệng tanh tanh, Trương Khác đưa tay quệt qua, trăng trắng, là óc sao? Bụng lộn tùng phèo, y không kịp quay đầu đi, thứ trong bụng nôn ra, bắn lên người cô bé.
4 Trương Khác biết trong mắt cha mình còn là thiếu niên 16 tuổi chưa hiểu gì, không phải là đối tượng thảo luận vấn đề. Trương Khác đặt bát mỳ lên bàn, nói: - Không biết ba mẹ về mấy giờ nên con không nấu, giờ con nấu thêm.
5 Cái máy ảnh Trương Khác thuê khi chụp không phát ra tiếng tách, tiếp đó y ngồi xe du lịch chuyên môn tới Bắc Lộc. Nếu chẳng phải phiên tòa năm 99 công bố tình tiết giới hạn về Đinh Hơn Sơn thì trừ tâm phúc ông ta, ở Hải Châu gần như không ai biết trong Bắc Lộc có một tòa biệt thự chẳng hề bắt mắt là hậu cung của bí thư thành ủy Hải Châu.
6 - Làm sao vậy? Hứa Tư nghiêng đầu qua: - À phải, nhà cậu ở đâu, tôi đưa cậu về nhà. Thiếu niên này từ khi lên xe liền trầm mặc, đột nhiên vỗ đầu, thần thái không giống người mười sáu mười bày tuổi.
7 Trương Khác đang định mở ra xem bên trong chứa ảnh gì thì Hứa Tư đẩy cửa bước ra. Thấy Trương Khác đứng ngay ở cửa, Hứa Tư giật mình: - Sao cậu cứ thích đứng ở cửa dọa người khác thế? Tay cô còn cầm bộ y phục mới thay ra, đẩy vai Trương Khác tới phòng khách: - Cởi áo của cậu ra, tôi giúp cậu giặt, dùng máy sấy một lúc là khô.
8 Phải rất lâu sau, Hứa Tư mới ngừng khóc, đứng thẳng dậy, nhưng giấu khuôn mắt giữa mái tóc rối, ngượng ngùng không dám nhìn Trương Khác, nói nhỏ: - Cậu ra ngoài ngồi một chút, tôi giặt y phục trước đã.
9 - Chụp ảnh xong con tới hiểu ảnh rửa phim, không ngờ gặp phải cô gái này cũng tới đó lấy ảnh, thấy trong số bức ảnh của cô ta có tấm ảnh kia, con nhân lúc cô ta không để ý liền thuận tay lấy nó.
10 Trương Tri Phi chẳng hề che giấu vẻ ngạc nhiên trên mặt, nói: - Chuyện của thị trưởng Đường, em đã nghe nói rồi, thông thường mà nói một khi cách ly thẩm tra là có chứng cứ xác thực, anh này, anh nói thị trưởng Đường có cơ xoay chuyển không? - Không phải em đã nói rồi sao? Chắc không xoay chuyển được.
11 - Nếu lãnh đạo trên tỉnh có thể kiên trì tra tận gốc vấn đề tập đoàn Tân Phong, mới làm được, nếu không bằng mấy người chúng ta ngầm thu thập chứng cứ chỉ e là rất khó.
12 "Cộc cộc cộc. . . " Trương Khác hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, khẽ gõ cửa chứ không ấn chuông. - Ai đấy? Giọng của Cố Kiến Bình làm người ta có cảm giác rất lãnh đạm, Trương Khác không có thiện cảm với vợ Đường Học Khiêm, trước năm y 16 tuổi là thế.
13 Trương Khác không dám nói thật với Cố Kiến Bình, sợ bà ta không chịu nổi. - À, thư ký Diệp vừa mới mang một số văn kiện của bác Đường cháu đi rồi. Cố Kiến Bình giờ mới nhớ ra.
14 Trương Tri Phi thắc mắc: - Quyển sách này vì sao lại rơi vào tay Đường Học Khiêm, ông ta tựa hồ không phát hiện ra bí mật trong này? - Tìm được Tằng Kiến Hoa chẳng phải là rõ hết sao? Trương Tri Khắc lại gọi điện cho vợ: - Tiểu Trân, ngày mai em nghĩ cách kiếm địa chỉ của Tằng Kiến Hoa, cẩn thận đừng để người khác phát hiện.
15 Trương Tri Hành biết từ miệng chị Tằng Kiến Hoa là hắn ôm tiền bỏ trốn, biết ngay là chuyện gay go to rồi, nhưng trong thời gian ngắn, căn bản không suy nghĩ thấu triệt, cũng chẳng kịp nghĩ ra đối sách thì bị con trai kéo đi, xuống lầu gặp phải cảnh sát chìm cũng thế, bị con kéo xềnh xệch vào xe, lúc này còn chưa hoàn hồn, nghe con bảo lái xe rời khỏi Hải Châu, phản ứng theo bản năng: - Đúng, lập tức rời khỏi Hải Châu.
16 Chu Phú Minh im lặng một lúc: - Cậu xác định vụ án Đường Học Khiêm không đơn giản? - Cô Hứa Tư kia và bí thư Đinh tựa hồ có quan hệ không bình thường.
17 Nhìn thấy cục diện này, Trương Khác bó tay hết cách, chỉ còn biết ngồi đợi người viện kiểm sát tới, hi vọng đi theo trình tự điều tra bình thường cũng có thể mau chóng tra rõ vấn đề.
18 Trương Khác nghe mà sửng sốt, lời này của Từ Học Bình sức nặng không phải nhỏ, khác gì thêm một tấm bùa hộ thân lên người cha, chỉ cần Từ Học Bình còn tại chức, ở Hải Châu không ai dám động tới một cọng lông chân của cha.
19 Từ Học Bình lắc đầu: - Liên quan tới người đứng đầu địa phương, mà tính chất có thể rất ác liệt, các đồng chí ngay trong đêm phân tích tỉ mỉ tài liệu này, viết một bản báo cáo.
20 Bác sĩ tới kiểm tra sơ bộ cho Cố Kiến Bình, đo huyết áp, nhịp tim. Huyết áp hơi thấp, đó là do thời gian qua tinh thần thể xác mỏi mệt gây ra. Nhà họ Đường lên gian phòng tầng ba nghỉ ngơi, Trương Khác không tìm được cơ hội ở riêng với Đương Thanh, liền theo cha và Kim Quốc Hải về phòng làm việc tạm thời ở tầng hai.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23