1 - Lăng ơi dậy đi con. Sáng rồi đấy!
- Dậy đánh răng rửa mặt rồi còn đi cho sớm kẻo tí lại đông người.
- Vâng. Dậy đây rồi!
Thân thể lăn lộn, quằn quại trên giường vài vòng cuối cùng năng lực khắc chế của bản thân mới chiến thắng được cơn buồn ngủ.
2 Nếu như nói ông nội của Lăng có gì đặc biệt. Như vậy đầu tiên phải nói đến chuyện ông nội là một người có thể xem mệnh cho người khác. Nói nôm na cũng là có chút ông đồng bà cốt, thầy bói biết tính mệnh xem ngày xem giờ…vv.
3 Ánh sáng chiếu tầm một phút thì ngừng lại. Trong thời gian này, Lăng chỉ cảm thấy vui sướng cực kì. Bởi vậy dù cho máu trong cơ thể liên tục bị rút ra từ đầu ngón tay khiến cả người suy yếu vì mất máu quá nhiều cũng không làm cậu mảy may sợ hãi.
4 - Tốt rồi. Ta đã hiểu rõ mọi chuyện xảy ra.
Rùa thần là nói như vậy đấy.
Ta đây còn không hiểu gì nha. Lăng nghe mà lầm bầm trong lòng.
- Như vậy… hãy đến cái nơi mà ngươi nói là hồ Gươm đi.
5 - Đừng sợ ! Ta sẽ không làm chuyện gì phá hủy thế giới này các loại. Cũng không có ý định hiện thân thu góp tín đồ linh tinh. Không chỉ vì ta không có năng lực đó mà còn bởi vì tin rằng nếu ta làm như vậy cũng sẽ có người ngăn cản.
6 Quả nhiên người xưa nói chắng có sai bao giờ. Có làm có hưởng, nhờ cẩn thận tỉ mỉ cậu chàng lại dò la được thêm chút ít chuyện bí ẩn.
- Ừm. Ngươi cũng có chút thông minh đấy.
7 Một tiếng thở nhẹ như than tiếc, như buồn như không, giống như là bất đắc dĩ, lại giống như chuyện vốn nên như thế.
Giọng của Rùa thần văng vẳng vang lên.
8 - A! Đã tỉnh lại rồi sao?
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đột nhiên Lăng nghe được một giọng nữ thanh thoát lên tiếng.
Cậu muốn mở miệng nói chuyện nhưng không được.
9 Chuyện trên đời đôi khi diễn ra theo những hướng mà trước đó không ai có thể lường trước được. Vốn dĩ đang mù mịt không tìm được phương hướng tu tiên thành thần, lúc này chỉ cách một, hai ngày thôi Lăng đã thay đổi hẳn.
10 - Khặc khặc… Anh chỉ lên muộn một, hai ngày thôi mà chú ở trên này phá phách kinh thật đấy.
- Chẹp chẹp… Quẩy cứ gọi là lanh tanh bành ra thôi!!!
Mèm.
11 Trong lúc mơ hồ, một bên vai Lăng chợt trĩu nặng. Cảm giác như có ai đó đang tựa đầu lên vai cậu chàng. Trong cơn ngái ngủ, Lăng hơi mở mắt liếc nhìn sang.
12 Còn 15 phút nữa là đến giờ bắt đầu. Cái gì phải đến cuối cùng cũng sẽ đến. Người tới càng ngày càng nhiều, khoảng ghế trống xung quanh đôi bạn trẻ càng ngày càng thu hẹp lại.
13 - Xin chào tất cả các bạn sinh viên khóa mới…!!!
Tiếng vỗ tay theo phản xạ vang lên bốn phía khán đài. Lăng cười cười tương tự vỗ tay theo. Này nguyên nhân chủ yếu khởi nguồn từ các đàn anh đàn chị áo xanh vỗ tay trước thôi động mọi người theo bản năng vỗ tay cùng theo hiệu ứng lùa lùa cừu thôi.
14 - Thế nào? Bây giờ cậu định tính thế nào???
Mc số 1 giọng đểu đểu hỏi xoáy Lăng.
- Này… không tốt lắm đâu!!!
Cậu chàng có chút ngượng ngùng đáp lại.
15 - A5 đâu??? Lớp A5 chưa có người tham gia sao?
- Vâng! Cho tôi xin một đôi bạn trẻ của lớp A5 lên đây ngay ạ. Thời gian của chúng ta rất quý giá. Bởi lẽ trời cũng đã rất là trưa rồi.
16 Sau khi chứng kiến mọi người mặc quần áo xong xuôi tất nhiên là đến thời điểm Mc đi phỏng vấn thông tin từng người cũng nhân tiện để mọi người nhìn kĩ tác phẩm thời thượng mà bảy người đang mặc.
17 Lăng và một cậu bạn khác vẫn giống nhau đơn giản bỏ một cái áo là xong. Hai người còn lại một người thấy chuyện diễn ra như vậy cũng không còn cách nào khác đành cởi bỏ quần dài.
18 Trên sân khấu, hai người thanh niên đứng lù lù trước đống đồ ngườm ngườm nhau.
Lăng cởi ra một chiếc áo nỉ khác bên trong, đối diện vứt ra đồng hồ đeo tay.
19 Ngày đầu tiên khai giảng dường như thật sự kết thúc sau khi Lăng qua loa trả lời câu hỏi của cậu bạn cùng phòng khi cậu về nhà buổi tối. Trên facebook nhộn nhạo không ít.
20 Buổi đại hội chi đoàn cũng không có gì nội dung để mà lưu ý. Thời gian trôi qua, cuối cùng Lăng cũng đợi được lúc bắt đầu tiến hành bầu cán bộ lớp.
Mà mà… trước đó tất nhiên là phần đề cử và tự ứng cử.