1 Thời tiết của thành phố S năm nay có chút bất thường, cũng đã sắp đến cuối tháng tám, nhưng thời tiết nóng hầm hập có thể luộc chín người này vẫn kéo dài, mặt trời giữa trưa chói lọi làm người ta không mở mắt nổi, mặt đường tráng nhựa cũng sắp bị nướng chín, vào thời gian này mà vẫn phải ra khỏi căn phòng có máy điều hòa chịu khổ, thì bình thường đều là những người đi làm khổ cực.
2 Công ty Tân Tinh thành công tiêu thụ hàng lần này coi như đã tạo được tiếng tăm trong giới hành nghề nhỏ, đường tiêu thụ của sản phẩm công ty rất tốt, vì thế, ông chủ còn đặc biệt gia tăng thêm kinh phí quảng cáo dự tính, để tiện cho kế hoạch mới của Dương Phường càng vang dội hơn.
3
Dương Phường bị Lục Hạo Thiên đẩy vào trong phòng làm việc, Lục Hạo Thiên quay ra cười cười với người bên ngoài: “Các bạn cứ làm việc đi, cho tôi chút thời gian, tôi bảo đảm sẽ thuyết phục được Dương ca của các bạn, được không?”
Lục Hạo Thiên vừa nói vậy, bên ngoài đã một trận hoan hô, sau đó mọi người tự giác về lại vị trí làm việc của mình.
4 Tuy y và Lục Hạo Thiên sau khi tốt nghiệp cao trung liền chia cách, nhưng chuyện người thừa kế của tập đoàn quốc tế Sâm Uy kết hôn vào ba năm trước thì hầu như tất cả mọi người trong giới tài chính đều biết, chẳng qua Lục Hạo Thiên làm người luôn rất khiêm tốn cẩn trọng, cho nên không có ảnh hôn lễ bị tung ra ngoài mà thôi.
5
Lục Hạo Thiên không lập tức đuổi theo.
Nhìn bóng lưng Dương Phường đi khỏi, Lục Hạo Thiên cảm thấy hai mắt mình như bị kim châm, thần kinh mắt dường như cũng dính liền với trái tim, cho nên, hiện tại ngay cả tim cũng cảm thấy rất đau.
6
Bị Lục Hạo Thiên cường ôm như vậy, Dương Phường nhất thời cảm thấy thế giới này quay cuồng ngả nghiêng.
Có trời biết, y kỳ thật cũng vẫn như lúc cao trung, hoàn toàn không có cách kháng cự với mùi vị trên người của người đàn ông này.
7 Tiếng chuông báo thức chói tai vang lên vào sáng sớm, Dương Phường mới ngủ chưa được mấy tiếng cảm thấy như đầu mình bị lún hẳn vào gối, toàn thân mềm nhũn căn bản không có sức lực để rời giường.
8
“Tôi muốn tìm Lục Hạo Thiên. ”
Trong đại sảnh tiếp khách tráng lệ huy hoàng ở tầng một của tập đoàn quốc tế Sâm Uy, Dương Phường sắc mặt xanh mét nói với tiếp tân.
9 Dương Phường đương nhiên biết, khi Lục Hạo Thiên mới bị Lục Sâm Uy mang đi nhưng chưa kịp dẫn ra khỏi thành phố nhỏ nơi mà bọn họ học hành, thì Lục Hạo Thiên đã từng né tránh tầng tầng bảo vệ trốn khỏi khách sạn, chẳng qua là rất nhanh lại bị phát hiện, bị mang đi khỏi nhà Dương Phường.
10
Lục Hạo Thiên đối mặt với chấp vấn của Dương Phường, đối với tất cả hành động của mình lại không hề có một chút xíu nào cảm thấy không đúng.
“Phường Phường, anh muốn biết tất cả của em, nếu như không phải tối hôm đó nhân lúc em ngủ nên anh… anh cũng sẽ không biết được em muốn từ chức! Là em không tốt, tại sao em muốn đi?”
Dương Phường nghe tới đây đã triệt để tan vỡ, y thật sự không biết da mặt của Lục Hạo Thiên lại có thể dày đến trình độ này, đến mức có thể mở banh mắt ra mà nói những lời đó.
11 Dương Phường ngồi trên ghế phụ lái suốt cả quãng đường không nói chuyện gì, Lục Hạo Thiên chỉ dùng tay trái điều khiển vô lăng, tay còn lại thì nắm chặt tay Dương Phường không buông, ngón tay chốc chốc lại vuốt ve từng ngón tay của Dương Phường.
12 Bữa cơm này cũng coi như ăn xong trong bầu không khí hòa hợp, Lục Hạo Thiên vẫn giống y như rất nhiều năm về trước, vô cùng tự giác đem chén bát vào phòng bếp để rửa.
13 Ba mẹ của Dương Phường từ sau khi nghỉ hưu liền dọn khỏi khu vực nội địa thành phố S, chuyển đến khu ngoại thành ở thành phố H lân cận mua một căn biệt thự nhỏ một mình một hộ có kèm theo khu vườn, bình thường sẽ trồng hoa nuôi chim, ngày tháng rôi qua rất thanh nhàn.
14
“Này, Tiểu Thiên, chậu lan mà con mang về này, lẽ nào là lan hồ điệp trong truyền thuyết sao?!”
Ba Dương Phường trước giờ không vào bếp, ông giúp Lục Hạo Thiên xử lý vết thương xong thì ngồi tỉ mỉ cẩn thận quan sát bồn hoa lan mà Lục Hạo Thiên vừa rồi bê vào.
15
Ai biết Lục Hạo Thiên nghe xong lại cười.
“Phường Phường, anh và em, từ năm hai cao trung đó đã không thể nào quay về mức độ làm ‘bạn bè bình thường’ được nữa, em sẽ không dễ dàng phủ nhận sự thật này đi?”
Nghĩ tới chuyện cũ thời niên thiếu đó, Dương Phường cảm thấy mặt mình có chút không tự nhiên nóng bừng lên.
16 Tuy Dương Phường biết quốc tế Sâm Uy là tập đoàn đa quốc gia, dưới danh nghĩa của nó tính sơ qua các công ty lớn nắm giữ các lĩnh vực đã có hơn mười công ty, còn hình thức khác như công ty con toàn quyền sở hữu và công ty bị nắm cổ phần khống chế thì số lượng càng khiến người ta kinh ngạc, cho nên Lục Hạo Thiên thân là người nắm quyền tập đoàn quốc tế Sâm Uy nhất định sẽ vô cùng vô cùng bận rộn.
17 Phục vụ viên ở nhà hàng giúp Dương Phường mở cửa phòng hội nghị, Dương Phường mang theo nụ cười bước vào. Người của phía đối phương thấy người bên quốc tế Sâm Uy tới rồi, cũng không tiện trực tiếp trách móc cái gì, chỉ đứng lên bắt tay với Dương Phường.
18 Dương Phường tiễn Lý Trạch An đi xong lại ngây ngẩn một lúc, thậm chí nghĩ không biết có nên gọi điện cho Lục Hạo Thiên nói y không muốn tới bữa tiệc không.
19
"Con thỏ con chết tiệt, nhanh như vậy sao lại gây chuyện với đàn ông rồi! Còn chọn ngay trường hợp quan trọng này làm mất mặt! Thật tức chết ta mà. "
Rất hiển nhiên, Lý Càn cũng bị trận ồn ào đó thu hút tầm mắt, vừa nhìn thấy một trong hai đương sự đó là con trai của mình, hơn nữa trong lòng Lý Trạch An còn đang ôm một người đàn ông tuấn tú vì say rượu mà mặt như cây đào, tư duy theo quán tính trào lên, lập tức cho rằng Lý Trạch An tật xấu không sửa đổi, lại đi chọc tới đàn ông trong bữa tiệc quan trọng này, càng nhịn không được thầm mắng vài câu.
20
Gầm thấp một tiếng, Dương Phường bị Lục Hạo Thiên đẩy ngã lên giường. Lục Hạo Thiên điên cuồng hôn lên mỗi một tấc da thịt của người bên dưới.
Hai người môi răng tương giao, Dương Phường giống như một châu lục mới, khiến một người đã sớm khát khô nhiều năm như Lục Hạo Thiên hoàn toàn sôi sục.