1 "Khiết Vũ, anh yêu em, anh yêu em mãi mãi. . . "
Đứng trước tòa cao ốc tráng lệ, tiếng nói của chàng trai được khuyếch đại qua loa vọng khắp cả con đường, có nhiều người qua đường tò mò dừng lại xem, còn bên trong tòa cao ốc thì các nhân viên lại mở cửa sổ nhìn ra xem rồi sôi nổi bàn tán không ngừng.
2 Trong nhà Hiên Viên, mọi người đều tề tựu đông đủ.
"Tiểu Long, ngày mốt chú làm đám cưới rồi, mấy ngày này không cho phép chú chạy lung tung. " Một người đàn ông uy nghiêm dặn dò Hiên Viên Long.
3 Hiên Viên Long thầm mắng người này thật to gan, nhìn nhìn vòm ngực bằng phẳng của Khiết Vũ, cố gắng hôn lên môi anh, cậu tự thôi miên mình rằng anh là phụ nữ, đưa tay xoa nắn đầu vú của anh.
4 Khiết Vũ thả lỏng toàn thân để cơ thể tự do hưởng thụ hết thảy. Anh níu cổ Hiên Viên Long xuống hôn, thân dưới lắc lư hùa theo những cú nắc của cậu. Hiên Viên Long đã từng nhấm nháp qua vô số mỹ nữ, nhưng lúc này đây cậu cảm thấy không có ai có cơ thể tuyệt hơn vợ cậu, điều này làm cho hai cây hàng của cậu càng thêm điên cuồng, mong muốn được chết chìm giữa hai chân anh.
5 Hiên Viên Long cường ngạnh tham gia vào cuộc sống của Khiết Vũ, đầu tiên là cho người chọn vài chậu hoa xinh đẹp rồi đặt vào phòng làm việc của anh, điểm này anh cảm thấy cũng không tệ lắm, hiếm khi có một câu tán thưởng: "Không ngờ cậu cũng biết suy nghĩ.
6 Đối với dã tâm của em trai, Khiết Vũ cảm thất thật chướng mắt, anh vẫn luôn cho rằng là đàn ông cũng được, là phụ nữ cũng tốt, ngoại trừ hôn nhân thì còn có những thứ quan trọng hơn rất nhiều, ví dụ như trách nhiệm và công việc.
7 Khiết Vũ ngủ thẳng cho đến giờ cơm bị em trai gọi mới thức dậy, người lớn trong nhà đều đã trở về.
Khiết Vũ không dám chậm trễ, vội vàng sửa sang lại quần áo rồi ra ngoài.
8 Hiên Viên Long từ trong nước đứng lên, thở phì phò, hung ác nhìn chằm chằm người nằm sấp trên sàn nhà kia, vì nằm úp xuống nên không thể thấy được gương mặt Khiết Vũ lúc này, nhưng tư thế cứng ngắc cho biết anh hẳn là rất đau.
9 Mặc dù Hiên Viên Long tươi cười nhưng Khiết Vũ biết rõ trong lòng cậu ta, thật không biết bị cái gì tự dưng nhìn ai cũng không vừa mắt.
Hiên Viên Long lên xe, Khiết Vũ cũng mở cánh cửa bên phó lái, đang định leo lên thì cậu ta lại nói: "Anh lên làm gì?"
Khiết Vũ sửng sốt: "Không phải đi mua quà sinh nhật cho anh hai sao?"
Hiên Viên Long nhếch khóe miệng: "Mua quà? Tôi nào có lòng dạ nào mà đi mua quà, gọi điện cho người ta tìm cái gì quý giá đem tới, nếu không thì chuẩn bị bao lì xì, mua cái bánh kem.
10 Hiên Viên Long và Khiết Vũ ngồi cùng một bàn ở vị trí rất bắt mắt, trên chiếc bàn gỗ tinh xảo được bày đầy món ăn, có phục vụ xinh đẹp im lặng đứng một bên chờ sai phái.
11 Hiên Viên Long đến phòng bếp lục cơm lấp đầy bụng rỗng xong thảnh thơi cắt trái cây ra nhâm nhi tiếp. Đến khi kim đồng hồ chỉ đã đến giờ mới uể oải đi lên đại sảnh.
12 Đêm tiệc đã tàn, khi vị khách cuối cùng đã ra về mà Hiên Viên Hoàng và Cố Mạt vẫn chưa trở lại.
Ba nhỏ thức chờ đến mười hai giờ khuya vẫn không thấy bóng người đâu, vung tay tức giận nói: "Mặc kệ chúng nó, đi ngủ thôi!"
Khiết Vũ như trút được gánh nặng, hôm nay anh đã mệt muốn chết rồi, rất muốn đi ngủ.
13 Một lúc sau, cuối cùng cũng có người bước vào phòng.
"Ba nhỏ ạ?" Khiết Vũ ngạc nhiên khi thấy người vào là ba nhỏ, trong lòng bất chợt cảm thấy rất thất vọng.
14 Trong manga của Xích Tiêu, có thể thấy được hằng ngày anh ta và chú Sáu vô cùng nồng thắm, chẳng hạn như mỗi sáng trước khi rời giường sẽ ân ái một lần.
15 Tuy ba nhỏ đã đáp ứng cho Khiết Vũ đi làm nhưng đến cuối cũng vẫn phải đợi Hiên Viên Hoàng gật đầu đồng ý mới đi được, bởi vậy Khiết Vũ có sốt ruột cũng bằng thừa, đành phải ngoan ngoãn ngồi nhà chờ Hiên Viên Hoàng trở về.
16 Hiên Viên Long đã lâu không về nhà, hôm nay trở về với tâm trạng đầy phức tạp.
Lúc Hiên Viên Long về đến nhà cũng vừa lúc bắt đầu bữa tối, hôm nay ngay cả anh hai và anh dâu cũng có mặt, cậu mỉm cười bước tới ngồi xuống bàn, đang định mở miệng nói chuyện thì nghe Khiết Vũ nói: "Má Vương, còn không lấy cho Long thiếu đôi đũa.
17 Giấc ngủ này Khiết Vũ ngủ không được ngon, anh bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức, cả người mệt mỏi nên không muốn nhận, nhưng tiếng chuông cứ vang mãi không ngừng cho nên anh không thể không mở mắt.
18 Trong đầu Khiết Vũ nghĩ đến hàng trăm việc phải làm, vừa ngồi trước máy tính là cạch cạch đánh chữ, chẳng buồn để ý đến Hiên Viên Long nữa.
Hiên Viên Long bị bỏ quên một bên thì không chịu được, ghé qua ngồi lên thành ghế, quấy rầy Khiết Vũ không làm việc được: "Đừng phiền tôi làm việc, ra chỗ khác chơi đi.
19 Người đại diện vừa đi khỏi, Khiết Vũ liền bấm điện thoại gọi cho chú Sáu: "Chú Sáu, con mới thấy Nhiếp Tuyên. "
"Ai?"
"Nhiếp Tuyên, người hồi bé chúng ta đã từng gặp rồi, là anh họ của con, cũng là cháu của chú.
20 "Khiết tổng, Nhiếp Tuyên đã từ chối tôi. " Người đại diện buồn rầu báo cáo với Khiết Vũ.
Khiết Vũ nhướn mày: "Anh ta nói gì?"
"Anh ta nói anh ta cảm ơn ngài cất nhắc, nhưng anh ta không muốn đổi chỗ làm, còn nói anh ta và Khiết gia không có quan hệ.