Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Thư Trùng Sinh

Thể loại: Đô Thị, Võng Du
Số chương: 2238
Chương mới nhất: Chương 1922: Lời Cuối 5
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Nhóm dịch: Masta4ever Nguồn: Mê truyệnVương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã.

Tải ebook:

Danh sách chương Bí Thư Trùng Sinh


Chương 1: Một Nhát Đao Nhẹ Dàng.

1 Vương Tử Quân ngồi ở phòng khách xa hoa nghe hai người phụ nữ lao xao nói chuyện nhà, tuy hắn không ngẩng đầu nhưng lại có thể cảm nhận được hai ánh mắt khinh thường thỉnh thoảng nhìn về phía mình.


Loading...

Chương 2: Ra Tay Trước Chiếm Tiên Cơ.

2 Từ trên xe cảnh sát bước xuống một người đàn ông thân hình cao lớn, vẻ mặt ngăm đen mặc đồng phục cảnh sát. Người đàn ông này nhìn lướt qua chiếc xe của Vương Tử Quân, sau đó nhanh chóng bước đến.


Chương 3: Nữ Giáo Viên Nông Thôn.

3 Xe chạy đi như bay, mới đó đã được năm sáu kilomet, Đỗ Hiểu Mạn ngồi kế bên tài xế, nàng vẫn còn có chút sợ hãi, trước mắt vẫn là tình cảnh vừa rồi làm cho nàng nghẹn họng ngây người: Triệu Tứ Dược lại bị đánh, hơn nữa không dám mở miệng nói một câu.


Chương 4: Vỗ Mông Ngựa Xuống Đùi Ngựa.

4 Trạm y tế của xã Tây Hà Tử nằm trên con đường nhựa chính dài một kilomet của xã, hơn nữa trạm y tế cũng chỉ cách ủy ban xã một bức tường, phía đông là trạm y tế, phía tây là ủy ban xã.


Chương 5: Chó Sủa Không Cắn Người, Chó Không Sủa Cắn Người.

5 Lúc này tên trạm trưởng mập ở bên cạnh đã phát hiện ra vấn đề, vẻ mặt trở nên âm tình bất định, hắn nghĩ đến tình huống mình kéo tay bí thư để nói lời nịnh hót về chủ tịch, thầm cảm thấy có chút khốn khổ.


Chương 6: Không Đánh Kẻ Chịu Khó-không Đánh Kẻ Lười Nhác, Chỉ Đánh Loại Người Không Có Mắt.

6 - Cô cầm lấy số tiền này đi, có lẽ đủ cho đứa bé làm giải phẫu. Vương Tử Quân nói rồi đặt tiền vào trong tay cô gái áo xanh. Khi Vương Tử Quân đặt tiền vào trong tay cô gái áo xanh cũng không có ý nghĩ gì khác, thế nhưng lúc hai bàn tay chạm vào nhau, hắn cũng không khỏi sinh ra chút cảm giác giật mình.


Chương 7: Đời Người Sao Chẳng Gặp Lại?

7 - Mẹ, chân của mẹ còn đau không? Khoảng thời gian này vào mùa mưa, mẹ nên chú ý một chút, việc gì nặng nên nhờ người làm giúp, nếu không thì chờ con về sẽ làm cho.


Chương 8: Người Sắt Không Ăn Cơm Cũng Đói Bụng.

8 - Cô ơi, nhìn kìa, đây là chú đã lái xe đưa chúng ta đến trạm y tế xã. Nhị Hổ ngồi bên cạnh y phong dùng giọng vui vẻ nói với Y Phong. Vương Tử Quân vốn định chủ động chào hỏi hai cô trò, nhưng tình huống vừa rồi vẻ mặt Y Phong có chút xấu hổ, mà chính hắn cũng cảm thấy bàn tay vã đầy mồ hôi khó khống chế.


Chương 9: Dân Không Chọc Vào Quan

9 “Trong tô của anh ấy đã không còn gì, chẳng lẽ anh ta còn chưa no?” Y Phong nghi ngờ như vậy, sau đó nàng tranh thủ dò hỏi: - Bánh sủi cảo chỗ này làm rất ngon, anh có muốn nếm thử một chén không? Vương Tử Quân đang nghĩ xem nên nói ra tình huống đáng xấu hổ vào lúc này như thế nào, sau khi nghe xong lời của Y Phong thì lại càng không biết biểu đạt làm sao.


Chương 10: Cỏ Đầu Tường Ngã Theo Chiều Gió

10 - Lấy bàn tay bẩn thỉu của anh ra, đừng đụng vào người tôi, tôi sẽ tự đi. Y Phong có chút hổn hển, nàng lớn tiếng nói, bàn tay vung vẫy giống như một con sư tử đang nổi giận.


Chương 11: Đánh Rắn Giập Đầu, Ra Tay Chuẩn Và Hung Ác

11 Vương Tử Quân nhìn hai bóng người biến mất trong bóng đêm mà không lên tiếng, nhưng trong lòng bắt đầu có nhiều chuẩn bị. Vương Tử Quân là người từng trải, hắn biết rõ tuổi trẻ khí thịnh, chỉ sau phút chốc đã sôi máu chính là những biểu hiện chưa trưởng thành, khi chưa đến đúng thời cơ thì dù cảm thấy khó chịu thế nào cũng phải bình tâm tĩnh khí, án binh bất động.


Chương 12-14: Vung Kiếm

12 Quảng đường một kilomet không tính là ngắn đối với Vương Tử Quân, hắn chạy một mạch, dù mệt mỏi rã rời toàn thân đổ mồ hôi nhưng rất thoải mái. Chẳng lẽ sau khi trọng sinh thì tố chất cơ thể cũng đề cao hơn? Nghĩ đến thân hình gầy yếu của mình vào kiếp trước, Vương Tử Quân thật sự cảm thấy kinh ngạc.


Chương 15: Chọc Anh Vào Tổ Ong Vò Vẽ.

13 Vương Tử Quân đột nhiên nổi giận làm cho gương mặt Triệu Liên Sinh chợt trầm xuống, một luồng hàn quang chợt lóe lên trong mắt, nhưng hắn vẫn bảo trì trạng táhi trầm mặc không nói một lời, chỉ dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Lưu Căn Phúc.


Chương 16: Gió Bùng Lên Báo Hiệu Giông Bão Sắp Đến.

14 Vẻ mặt Trương Dân Cường chợt tối sầm lại, hắn nhìn thoáng qua Triệu Liên Sinh, sau đó đặt bút xuống, không nói thêm lời nào. Lý Tam Thái lúc này đứng trong phòng họp yên tĩnh, vẻ mặt càng thêm bối rối.


Chương 17: Để Lộ Mũi Nhọn.

15 Vương Tử Quân sải bước vào phòng làm việc của mình, một cảm giác sảng khoái bùng lên trong lòng. Dù sự kiện bị Triệu Liên Sinh hãm hại chỉ còn là hồi ức hai mươi năm trước nhưng tất cả vẫn rõ mồn một trước mắt Vương Tử Quân: Năm đó Triệu Liên Sinh là chuyên quyền độc đoán cỡ nào, Triệu Liên Sinh cho rằng mình chỉ cần tỉnh thì Vương Tử Quân phải mở to mắt mà trông chừng; mà lúc Triệu Liên Sinh hắn ngủ thì Vương Tử Quân cũng phải ngáy theo vậy.


Chương 18: Đào Hố Chờ Ngươi Nhảy Xuống.

16 Lúc này trong phòng làm việc của Triệu Liên Sinh không những có phó bí thư Trương Dân Cường, còn có phó chủ tịch Lưu Căn Phúc và trưởng ban tài chính Lý Nguyên Ý.


Chương 19: Thư Tình Hay Phiếu Nợ.

17 Vương Tử Quân mở cửa, một cơ thể mềm mại nhào vào trong lòng. Hắn khẽ vươn tay theo bản năng, muốn làm cho cơ thể trước mặt ổn định một chút, sau đó hắn mới chợt phát hiện hành động vô thức của mình là quá liều lĩnh và lỗ mãng.


Chương 20: Lớn Nhỏ Gì Cũng Là Rồng.

18 Kết quả thế nào thì đã quá rõ ràng, Vương Lục Thuận tiến lên làm chủ nhiệm văn phòng đảng ủy chính quyền xã, Chu Thường Hữu thì đứng yên bất động. Ý chỉ của lãnh đạo đứng đầu ủy ban không được thực hiện, ngược lại còn bị đẩy sang bên cạnh, thế cho nên bí thư xã rất căm tức, cũng ra đòn sát thủ.


Chương 21: Cảm Giác Gọi Là Mập Mờ.

19 Đối diện với lời phàn nàn của Y Phong thì Vương Tử Quân nào có cao kiến gì khác? Hắn cũng không muốn để cho Cừu Gia Thành chờ lâu, thế cho nên vung tay với Y Phong: - Trời nắng nóng, cô đi nhanh lên.


Chương 22: Đạp Xe Chở Người Yêu.

20 Y Phong có làn da trắng nõn, nhìn qua rất dễ làm cho người ta liên tưởng đến dòng nước trong tươi mát. Vương Tử Quân nghĩ rằng mình nên mở miệng giải thích, nhưng hắn há miệng mới phát hiện dù nói gì cũng không bằng giả vờ ngây ngô không lên tiếng, tình huống khá xấu hổ.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Giả Cán Bộ

Thể loại: Võng Du, Đô Thị

Số chương: 784


Phu Rất Yếu Ớt

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 45




Mèo Báo Ân

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 10





Báo Phục – Trả thù

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 12