1 Truyện Siêu cấp máy tính, tác giả: Phong Cuồng Băng Hào Bao. Trần Húc đánh mất latop, vì thế hắn phải nghĩ biện pháp. Hắn lấy một tờ giấy tốt, dùng mực tàu không phai viết lên tờ giấy: “Gửi con cháu của ta.
2 - "Á. . . , ví của tao. . . !"- "Á. . . , điện thoại di động của tao! Cái Nokia tao mới mua, a. . . !"- "ĐMN, còn đôi giày Nike tao mới mua nữa, đâu mất rồi?"Những tiếng gào thét thê lương, ai oán phát ra từ phòng số 207 khu 14 ký túc xá Đại học Tổng Hợp, nếu không chú ý lắng nghe, người ta còn tưởng là có một đám đang bị cưỡng gian tập thể.
3 Chương 2: Lời nhắn của cháu nộiSuy nghĩ đầu tiên của Trần Húc là: có phải thằng kia lấy cái laptop của mình rồi giấu trên đầu tủ, bị mình vô tình đụng trúng nên làm nó rớt xuống?Nhưng hắn nhanh chóng bỏ qua ý nghĩ này.
4 Chương 3: Siêu máy tính sinh vậtTuy bọn Lão Đại có thể sẽ trở về đột xuất, nhưng nếu bạn có một cái laptop đến từ tương lai như thế này bạn có thể kiên nhẫn không?Vì thế Trần Húc rón ra rón rén khóa cửa, sau đó kéo màn lại, làm bộ dáng như là đang làm chuyện nam nữ vậy.
5 Chương 4: Laptop biến thành đồng hồBọn nó ăn cơm xong rồi sao?Trần Húc vội vàng giấu laptop dưới cái mền, lúc này hắn còn lầm bầm thêm một câu:- "Nhẹ thì có nhẹ nhưng còn hơi lớn, nếu có thể biến thành đồng hồ thì tốt rồi.
6 Chương 5: Bắt trộm (1/2)"Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tứ, lại đây. " Trần Húc rửa tay rửa mặt rồi kêu lên: "Tao biết thằng nào chôm đồ rồi!"Nghe lời này, ba người kia nhăn nhó, Lão Tứ Đổng Thanh Khiết vọt lên, mắng: "F.
7 Chương 6: Bắt trộm (2/2)Bây giờ bốn thái điểu [gà] mới biết khoa CNTT mạnh mẽ thế nào - khó trách hôm nay chủ nhiệm Trần cứ nhắc đi nhắc lại: “Khoa CNTT chúng ta là một khối, khẩu hiệu là: ‘chúng ta rất mạnh’! Cho nên mọi người phải nhớ kỹ: đoàn kết chính là lực lượng!”.
8 Chương 7: Virus trên mạngNguyên nhân hắn muốn quậy rất đơn giản: Trần Húc có một cái ID cấp VIP đã dùng nhiều năm, nhưng vừa mới bị khóa. Lúc đó chưa khai giảng, nghỉ hè nên Trần Húc liền thường xuyên ở trên mạng tám.
9 Chương 8: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (1/3)Quản Bình Triều từng làm tổng giám đốc kỹ thuật của một công ty an ninh mạng lớn trong nước, trình độ máy tính của hắn trong nước thuộc loại siêu cao thủ.
10 Chương 9: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (2/3)"Các bạn sinh viên, hôm nay tôi có một tin tức chấn động muốn nói cho mọi người biết!" Mơ mơ màng màng rời giường, mơ mơ màng màng rửa mặt đánh răng, đi WC, mơ mơ màng màng lao xuống lầu, ăn hai cái bánh bao một cái nem rán, rồi mơ mơ màng màng vào ngồi trong phòng học, là hoạt động buổi sáng mỗi ngày của Trần Húc, một cuộc sống mơ hồ.
11 Chương 10: Phong Hỏa cháy lan trên đồng cỏ (3/3)Trước khi chuông tan học vang lên 5 phút, tiểu Giang cho mọi người về sớm. Mấy tên gia súc có máy tính đều vội vàng chạy về phòng, lên mạng tải phần mềm chuyên diệt.
12 Chương 11: Cao Hiểu TiếtCao Hiểu Tiết là một cô gái Hàng Châu, có nét tinh xảo và quyến rũ của phụ nữ vùng sông nước Giang Nam. Tuy chỉ cao khoảng 1,6m nhưng thân hình rất cấn đối, chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên lõm thì lõm, tuy có chút ngây ngô, nhưng lại có nét duyên dáng của con gái Giang Nam.
13 Chương 12: Sao chổi HalleyLúc tới nơi, Trần Húc mới nhìn rõ cô bé này chính là người ngồi cạnh Trạm Tinh và nói “phim xxx” trong lớp học. Vừa rồi, hắn và Ngô Nguyên mới ăn cơm trong căn tin xong, rảnh rỗi không có việc gì nên đi tới sân thể dục, khi đến cạnh sân bóng thấy bọn Tần Tiểu Ngạn đang đá bóng, hai người sinh ra hứng thú, đứng dựa vào lan can nhìn một lúc, đúng lúc chứng kiến Lưu Quảng để bóng trên mặt đất, sau đó bày ra tư thế đá phạt, nhắm ngay Cao Hiểu Tiết mà sút.
14 Chương 13: Khắc tinh của muỗi"Đồ đầu heo, đại đầu heo! Ngu ngốc!" Cao Hiểu Tiết đứng ngoài ban công phòng ngủ, buồn bực hét to vài tiếng "A a a", sau đó chạy lại ôm Trạm Tinh kêu rên: "Tinh Tinh, bạn nói thử xem sao tên đầu heo kia ngu như vậy? Vốn mình cảm thấy hắn thông minh lanh lợi, ai ngờ hắn ngu hơn cả heo!"Trạm Tinh đã nghe nàng kể lại chuyện xảy ra trên sân thể dục, cười nói: "Không chừng do tình thế cấp bách nên hắn buột miệng nói thế, vô ý dùng vũ khí có phạm vi sát thương lớn, đánh trúng bạn mà thôi.
15 Chương 14: Thực tế ảo - cây Bạch Quả"A. . . Thực tế ảo?”Đối với từ này, một người thích xem tiểu thuyết internet - như Trần Húc - cũng không xa lạ gì, bởi vì ngay chương đầu tiên của tiểu thuyết, đại đa số nhân vật sẽ đi mua mũ thực tế ảo, sau đó đi vào trò chơi.
16 Chương 15: Thủ mônTrần Húc chơi game Winning Eleven - là game bóng đá rất xuất sắc của KONAMI, Nhật Bản - cũng khoảng 10 năm rồi. Lẽ ra, một thằng chơi game bóng đá thời gian lâu như vậy thì hứng thú đối bóng đá nhất định là không nhỏ, nhưng kỳ quái là: Trần Húc hiểu rất rõ ràng các quy tắc, biết rõ đội hình của những đội bóng nổi tiếng thế giới, nhưng cho đến bây giờ hắn chưa từng học bóng!Thật ra, không phải Trần Húc không đá bóng, là một thanh niên nhiệt lực bắn ra bốn phía, tràn ngập khát khao với cuộc sống sao không tham dự thể loại vận động này được?Lần đầu tiên Trần Húc đá bóng là năm 1999, lúc ấy tuyển nữ Trung Quốc như hoa hồng nở rộ.
17 Chương 16: Hai Game BCLúc Trần Húc trở lại phòng ngủ thì toàn thân không có chỗ nào không đau. "Bà chằn, xem như ngươi lợi hại! Đừng để rơi vào trong tay ta, nếu không thì.
18 Chương 17: Mô phỏng chiến đấu và miễu sát [một chiêu là chết]Khi Ngô Nguyên và Đổng Thanh Khiết trở về thì rất ngạc nhiên khi thấy Trần Húc đã ngủ. Hiện giờ chỉ mới 9 giờ tối thôi mà, ngày thường không tới 12 giờ là Trần Húc không ngủ được, người tích cực tham gia “kể chuyện đêm khuya” nhất chính là hắn mà, sao nay ngủ sớm thế?Tần Tiểu Ngạn làm một cái dấu hiệu bỉ ổi, nói: "Lão Tam hôm nay quá mệt mỏi rồi, bị một cô em ‘ấy’ cho thê thảm luôn!"Những lời này rất ám muội, dâm đãng, Ngô Nguyên và Đổng Thanh Khiết vội vàng hỏi tới, không chú ý tới cái tai nghe trên đầu Trần Húc.
19 Chương 18: Đội Trung Quốc kém cỏi nhất lịch sửCảm giác khi tiến vào game bóng đá tốt hơn nhiều so với khi vào game Mô phỏng chiến đấu. Game đánh nhau, hơn nữa còn là game được quân đội sử dụng, sau khi tiến vào game sẽ xuất hiện trên võ đài, chỉ thấy một màu xám của kim loại, nhìn một chút đã thấy nặng nề, có cả sát khí và cảm giác máu tanh được ẩn giấu sâu trong khung cảnh chung quanh.
20 Chương 19: Vì sao lên cơn? Khi Trần Húc rời khỏi thế giới ảo của Tiểu Mẫn đã thấy mình nằm ở trên một cái giường bệnh trắng toát. Cả đám Ngô Nguyên, Tần Tiểu Ngạn, Đổng Thanh Khiết và một người khác đang ngồi đánh xì phé [xì tố / poker], người này thoạt nhìn chỉ lớn hơn mình vài tuổi, mặc cái áo blouse màu trắng [thường thấy bác sĩ mặc].