1
Mây trôi lãng đãng, tinh tú lấp lánh, ngân hà sáng tỏ chuyện xưa. Thiên cổ truyền lưu một thần thoại, ngưu lang cùng chức nữ vượt qua ngân hà, đêm thất tịch gặp nhau trên cầu Hỉ Thước.
2
Xích sắt đen nhánh giăng đầy trong căn phòng nhỏ hẹp, ban đêm Cấm Uyên Các âm trầm như quỷ ốc, chỉ có một phiến cửa sổ nhỏ lộ ra ánh trăng mỏng manh, ngoài cửa sổ trăng sáng sao thưa.
3
Hắn không phải ý chí sắt đá, cũng không phải phản cảm việc nàng giúp cô gái đáng thương kêu Tang Nhiễm kia, chỉ là trong lòng có chút khó chịu.
Vì sao ở thời điểm hắn bất lực nhất trong quá khứ, khi ánh lửa bùng lên thiêu đốt tận trời, khung cảnh thê lương đổ nát, người tới cứu hắn không phải nàng?
Hắn vĩnh viễn cũng không quên được cảnh tượng gia viên bị chôn vùi trong biển lửa, hừng hực bốc cháy.
4
Đêm yên tĩnh, bầu trời tựa như một lớp màn huỳnh quanh lấp lánh ánh sao, hương hoa thanh nhã hòa hợp với khí trời, ánh trăng sáng tỏ như lụa mỏng phủ lên Thanh Cừ Uyển.
5
Kia tính tình cao ngạo bất tuân làm cho người ta quên nàng tuổi chỉ vừa cập kê, làm cho người ta quên mất tính trẻ con vẫn chưa rút đi trên khuôn mặt nàng, làm cho người ta quên nàng chỉ là một phàm nhân bình thường không có linh khí, khiến nàng chói mắt như minh nguyệt trên cao, là như vậy phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp rực rỡ.
6
Một khắc kia vừa tỉnh lại, tựa hồ mọi vật trước mắt đều trở nên mơ hồ, chỉ có thân ảnh của nàng là vẫn rõ ràng chân thực.
Mái tóc màu cam bị thổi bay, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp còn đọng lại nước mắt khiến người ta đau lòng, một đôi mắt màu đỏ lựu làm say lòng người không chút nào che giấu lo lắng.
7
Kia ngọn núi ẩn nấp trong mây mù dày đặc, là nơi hắn cùng nàng đang cư ngụ — Huyền Tịch Tông.
Vẫn nhớ rõ lần đầu tiên gặp nàng, khi đó hắn đang truy bắt đồng môn sư đệ đã ăn cắp Ngũ Đạo Luân Hồi Kính, mà nàng lại đột nhiên xuất hiện, bất ngờ xâm nhập vào tầm mắt hắn.
8
Mây mù mờ ảo tràn ngập tiên khí bao phủ ngọn núi yên tĩnh như thế ngoại đào viên. Hôm nay mặt trời chói chang, ánh nắng ấm áp chiếu rọi thảm thực vật không tươi tốt lắm trên vách đá, xuyên qua tầng tầng lớp lớp bóng cây.
9
“Có người đến đây?” Tiếng bước chân hỗn độn cùng tiếng ngự kiếm xé gió từ xa truyền đến. Hẳn là người trong Huyền Tịch Tông biết được tin tức liền vội vàng chạy tới xem rốt cuộc là người nào vừa tiến vào Trúc Cơ.
10
Thủ tọa Dược Các Mộc trưởng lão, Luyện Đan Sư cấp ba. Lam Uyên đại lục Luyện Đan sư có thể nói vô cùng hiếm có, vị Mộc trưởng lão này coi như là nhân vật đứng đầu trong giới Luyện Đan sư.
11
“Ta muốn tìm hắn hỗ trợ luyện chế một loại đan dược. ” Phong Luyến Vãn lập tức đình chỉ bộ não nhiều trí tưởng tượng không đáng tin cậy của nàng, rất thành thật nói.
12
Nhìn vẻ mặt hắn không có chút ý tứ đừa giỡn nào, Phong Luyến Vãn kinh ngạc, huynh đệ… Không, tiền bối, ngài ngay cả tên của ta cũng không biết đã muốn thu ta làm đồ đệ? Ngài nếu biết ta chính là phế vật thất linh căn ngàn năm hiếm có—— được rồi, bằng tính tình của hắn hẳn là không có phản ứng đặc thù gì.
13
Đều không phải do hắn định lực không đủ, mà là đan phương này lực ảnh hưởng tuyệt đối cường đến trình độ nhất định —— đây chính là đan phương sớm đã thất truyền từ thời thượng cổ cùng với Liễm Tức Thuật phối hợp là có thể hoàn mỹ ẩn thân Ẩn Tức Đan a! Tinh thông dược lý như hắn cẩn thận suy đoán một phen liền biết đan phương này tuyệt đối là đồ thật, nếu truyền ra ngoài sẽ khiến cho toàn bộ Tu Chân thế giới nổi lên một hồi phong ba bão táp không thể vãn hồi.
14
Vừa bước vào, gió buốt lạnh thấu xương cuồn cuộn cuốn theo bông tuyết tựa như lông ngỗng bay đập vào mặt, đi về phía trước vài bước đường liền rộng mở.
15
Oán niệm đã lớn đến cực điểm, Phong Luyến Vãn thiếu chút nữa hung hăng tự cắn tay mình, đánh chết nàng cũng không muốn thừa nhận người này quả thật bộ dạng rất tuấn tú, không khỏi hướng hắn giả trang một cái mặt quỷ hung ác, thấp giọng thì thầm: “Một đại nam nhân lớn lên thành cái dạng này làm chi…”
Tâm tình thập phần khó chịu hừ một tiếng, thừa dịp còn không có bị phát hiện, tránh mau.
16
Bách Lý Không Thành gần đây rất buồn bực, phi thường buồn bực.
Là thiên tài biến dị Lôi linh căn duy nhất trong một trăm năm qua, mọi người bao gồm cả chính hắn đều cho rằng hắn sẽ là đệ tử Huyền Tịch Tông thứ hai đột phá Trúc Cơ sau biến dị Băng linh căn Hàn Ảnh Trọng.
17
“Đột phá Trúc Cơ cũng không lộ mặt, không biết là vị sư huynh sư tỷ nào a. ” Tử quang chợt lóe, một đạo nhân ảnh xuất hiện ở cách đó không xa, đúng là Bách Lý Không Thành.
18
Không có chân khí chống đỡ, thể lực tiêu hao càng lúc càng nhanh, cứ tiếp tục như vậy khả năng bị giết chết có thể tính cao tới 99%. Đơn giản Liễm Tức Thuật cũng không cần, dù sao cũng không dùng được.
19
“Ta dựa vào! Thế nhưng lại có kẻ đột phá Trúc Cơ! Không cần đả kích người khác như vậy có được không, khiến chúng ta những người tu luyện mười mấy năm còn không có Trúc Cơ làm sao mà sống!”
“Thiên tài năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều.
20
Đêm đó, tu sĩ Huyền Tịch Tông bất kể là tò mò hay vì giúp vui tất cả đều kéo lên Kiếm Linh Phong, sau khi nhìn thấy thần thái sáng lạn anh tuấn phi phàm của Bách Lý Không Thành, nam đệ tử hâm mộ ghen tị, nữ đệ tử nhìn trộm si mê, thực sự là không thể dùng một từ “Náo nhiệt” để hình dung.