1 Chiến binh sao?
Ma pháp sao?
Sủng thú sao?
Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy?
Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà. . .
Hoàng Thiên đại lục, á đù!!!
Ta xuyên việt cmnr.
2 Vậy là đã 2 ngày trôi qua, Hoàng Minh chỉ nằm lì trên giường, bắt đầu tiêu hóa những tin tức mà não hắn nhận được.
Hắn vốn là Hoàng Chấn Minh, không, phải nói là cơ thể này là Hoàng Chấn Minh.
3 Trước mắt Hoàng Minh lúc này là một không gian sáng rực rỡ, một cô gái mặc áo trắng muốt, đúng là bộ của hướng dẫn viên game như thế kỉ 21. Nàng đang nhìn hắn mỉm cười, nụ cười thật đẹp.
4 - Chấn Minh, người không có sao chứ?
Hoàng Minh ngẩn ngơ nhìn tiểu bàn tử này, phải nói là hắn chỉ muốn phì cười, thiên hạ này còn có người béo như vậy? Thằng nhóc này là ai? Đúng là sự là trên đời cái gì cũng có.
5 Hoàng Minh về tới nhà, việc hắn muốn làm đầu tiên là tìm sách viết về đại lục này, tốt nhất là tự tìm hiểu, chứ với vốn từ ít ỏi của tiểu tử Hoàng Chấn Minh này thì coi như vứt đi.
6 Vân Nam vương quốc, một quốc gia thống trị dài hàng vạn dặm đất đai, có lịch sử lâu đời. Dưới sự thống lĩnh của hoàng thất. Càn Thiên Trụ là vị vua đương thời.
7 Hoàng Minh trầm ngâm trong thế giới ảo, hắn rất chăm chú tu luyện, mặc dù nhàm chán tới cực điểm hắn vẫn không buông lỏng chút nào. Muốn vượt trên người khác tất nhiên phải cố gắng hơn họ rất rất nhiều lần.
8 Hoàng Minh vừa luyện tập trên núi về, cả người ướt đẫm mồ hôi, thê nhưng tâm tình hắn rất thoải mái. Hiện tại hắn đã có thể phân thân thành 3, 3 người một người kết ấn, 1 người chống đẩy, một người hấp thụ linh khí thiên địa.
9 Một ngày cứ thế trôi qua!
Đã một tháng sống tại dị giới này, Hoàng Minh cũng đã bắt đầu quen với guồng sống, không có facebook, không có zalo, không có điện thoại máy tính, máy nghe nhạc, lần đầu tiên hắn cảm thấy thiên tài công nghệ như mình không có đất dụng võ.
10 Hoàng Minh ánh mắt sắc lẻm, hai cánh tay hắn tê rần, không ngờ lực phản chấn của một đấm kia lại mạnh như v, mặc dù né được nhưng cánh tay hắn lại tên rần.
11 Hoàng Minh thở phì phò, may quá, thiếu chút nữa là hắn thất bại nhiệm vụ. Hoàng Minh thở phào, nồ hôi mồ kê nhễ nhại. Hoàng lan hầu cựa cựa hai cái rồi tắt thở, một đời yêu thú mạnh mẽ cũng đã chết.
12 Hùng Thiên sâm lâm, một sâm lâm trải dài về phía tây Vân Nam đế quốc, nơi mà yêu thú cư trụ, hàng trăm năm, nghìn năm nay. Sâm lâm dài bao nhiêu không ai biết, chỉ biết nó rất lớn rất lớn.
13 Hoàng Minh lắc đầu. Hắn đi tới đây đã một tuần rồi, lúc đầu phụ mẫu hắn nghe hắn nói muốn đi lịch lãm thì hai người nhất quyết không đồng ý. Về sau hắn phải bốc phét, đổ lỗi cho vị sư phụ hờ kia muốn dẫn đi thì Hoàng Chấn Giang mới đồng ý.
14 Hoàng Minh chỉ kịp thủ thế, xung quanh đã vây gần 2 chục đầu Ám ảnh lang, gầm gừ, chúng chỉ vây quanh, chưa tấn công, lệnh tấn công phải là do lang vương quyết định.
15 Hoàng Minh không có thời gian quan sát 3 người kia. Tay phải đưa về đai lưng, hắn vuốt nhẹ, một tia sáng lóe lên, lòng bàn tay hắn đã có một quả cầu nửa đỏ nửa trắng.
16 Trận chiến trải qua chả có tí gay cấn nào, thế nhưng độ khốc liệt quả nhiên là có đủ. Chỉ vài phút ban nãy còn áp đảo đối phương về mặt thực lực và quân số.
17 Khi bụi tan dần, Hoàng Minh đã thấy được thân ảnh của lang vương. Lúc này lang vương đã nằm rạp, ăn một đuôi của pikachu làm đầu nó lõm xuống một nửa.
18 Sorry anh e, mấy nay bận làm quá, về muộn lên chẳng có time viết tiếp. A e ngóng hoài rồi. Để hnay bù cho a e vậy. Đọc nhớ bình chọn giúp mình nhé!!!
Hoàng Minh tỉnh dậy đã là trưa của ngày hôm sau, thân thể rã rời, hắn bẻ cổ bẻ ngón tay răng rắc.
19 Mắt khẽ mở ra chậm chạp, tâm chí mơ màng, Hoàng Minh từ từ tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là một không gian lều nhỏ, khá sạch sẽ, hắn xoa xoa mắt, rõ ràng là hắn đang bị gác trên cây cơ mà nhỉ.
20 Đã một ngày trời theo đoàn người đi sâu hơn vào trong sâm lâm, Hoàng Minh tặc lưỡi, hắn không phải không muốn tách ra mà là bọn họ không cho phép hắn tách ra.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100