1 1000 năm trước, cái thời mà nhân giới vẫn còn cuồng tín thần linh, vẫn còn run sợ quỷ thần. . . Có một vị thần vì đi ngược tôn nghiêm của thiên giới nên bị trục xuất khỏi thiên cung, căm hận trước những gì mình phải trải qua, trước những bất công mình bị đày đọa nên vị thần này đã mở mang một thế giới mới.
2 Lại một ngày trôi qua buồn đằng đẵng, tôi cảm nhận thời gian làm việc đang trôi một cách vô nghĩa không có mục đích, Sếp Trương thì hôm nay đi họp ở sở, lão Phong thì vừa ngồi vừa ngấu nghiễn nốt bữa sáng, nhìn qua bên em Quỳnh thì đang bận trang điểm vừa hóng hớt ở mục tâm sự EVA, còn tên Nam thì còn đang bận làm trận ARAM cho đỡ buồn.
3 Tổng cục tâm linh. . . Lại một lần nữa tôi được nghe nói đến tổ chức này. . . Tất nhiên là trước khi gia nhập đội hồ sơ cuối thì tôi cũng nghe nói đến họ.
4 Tôi nhăn mặt quay đi khi nhìn thấy cảnh tượng kinh dị đấy, tiếng nôn thốc nôn tháo của em Quỳnh và em Hương cũng đủ để hiểu cái xác ấy dị dạng đến mức nào.
5 Ông bác già nghiêm mặt nói lớn:
- Vong là ai? Quê quán ở đâu? Vì sao mà chết. . . ?
Tiếng rên ai oán nghe cực kì não nề xen lẫn là sự rùng rợn khiến bất cứ ai đang chứng kiến cũng phải sởn gai ốc:
- Hờ.
6 Ngay chiều hôm đấy. sếp Trương điều tôi và ẻm Quỳnh về Bắc Ninh hỗ trợ, có vẻ như ẻm vẫn còn giận tôi nên hạn chế ngồi sát lại. Tôi thở dài vừa lái xe vừa lên tiếng:
- Ngồi sát vào.
7 Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cứ thử đi theo ông bác già biết đâu lại có kịch hay để xem. Ông bác già mở toang cánh cửa phòng họp ra, lạnh lùng nhìn những người xung quanh.
8 - Thủ Sinh Quỷ?
Tôi ngạc nhiên nhìn ông bác già rồi thắc mắc hỏi, ổng lạnh lùng lấy tập ảnh chụp tử thi gần đó rồi trải từng cái ra bàn, vừa làm ổng vừa nói:
- "Thủ Sinh Quỷ" là một loài quỷ không tự nhiên xuất hiện mà là do con người luyện mà thành! Mọi người hãy nhìn bức ảnh nạn nhân Nguyễn Thị Mai có thấy điểm gì khác biệt không? Tại sao hung thủ lại chặt đầu và tứ chi của nạn nhân?
Nam xồm mỉm cười ra vẻ uyên thâm:
- Đương nhiên là để cảnh sát không tìm được danh tính nạn nhân rồi.
9 - Ông biết hung thủ đang ở đâu?
Tôi ngạc nhiên lên tiếng hỏi ổng. Ông bác già nở nụ cười bí ẩn rồi từ tốn nói:
- Tôi không biết hung thủ ở đâu nhưng.
10 Đứng trước cánh cửa chính mà tâm trạng tôi cực kì hồi hộp, thân làm cảnh sát mà đi diệt trừ ma quỷ nếu như đồng nghiệp biết được chắc sẽ trở thành trò cười của ngành mất.
11 Hai bàn tay gầy gò bám vào mép thành giếng rồi từ từ một mái tóc dài thượt xác xơ ngoi lên nhìn mọi thứ xung quanh. Cái thứ dị hợm ấy bò nhanh ra khỏi giếng rồi đứng thẳng dậy, tiếng xương người kêu lên răng rắc rồi nó lê lết di chuyển một cách cực kì kinh dị:
- Chồng à.
12 Tôi đẩy mạnh lão Phong ra, may mắn thay vừa kịp lúc tránh được cái đầu người đó lao vút đến. Nó bay thẳng về phía ông bác già rồi từ từ há miệng nhe ra hàm răng sắc nhọc.
13 Tôi dựa vào thành ghế, nhắm đôi mắt và miên man suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Ông bác già nói đúng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc vì hung thủ thực sự vẫn chưa lộ diện, kẻ đó rốt cuộc là ai? Hận thù giữa hắn và dòng họ của nạn nhân rốt cuộc là gì?
Không cần chờ đợi lâu vì chiều hôm sau đội điều tra đã thu được kết quả ban đầu, Nam xồm cầm tập tư liệu rồi bắt đầu lên tiếng:
- Chiều qua chúng tôi đã đi dò hỏi thông tin về gia đình nạn nhân! Nói chung hầu như những người trong dòng họ đều không có thù oán sâu nặng với ai trừ hai người này!
Vừa nói, Nam xồm vừa chỉ vào 2 bức ảnh dán ở trên bảng:
- Một người thì chắc mọi người không còn lạ gì, vì đó là nạn nhân bị gặm não cũng chính là chú ruột của Nguyễn Thị Mai - Xác chết bị chặt mất ngũ chi! Người còn lại là bố của nạn nhân Nguyễn Thị Mai và theo đánh giá của tôi là người đang gặp nguy hiểm.
14 Chúng tôi nhìn nhau không nói nên lời, mà biết nói gì đây khi mà hung thủ thực sự đã treo cổ chết. Vậy là vụ án đã kết thúc, chúng tôi có phải thành công hay là thất bại? Tôi cũng không biết rõ nữa, Nam xồm rụt rè nhìn ông bác già rồi cất lời:
- Vậy giờ tính sao? Vụ án kết thúc như vậy sao?
Ông bác già ngồi xuống chiếc ghế gần đó rồi lạnh lùng đáp lại:
- Có thể nói là như vậy.
15 - Mấy chuyện đấy tôi không biết gì cả!
Tôi đăm chiêu nhìn người đàn ông trước mặt rồi nhẹ nhàng hỏi lại:
- Ông chắc chứ?
Người đàn ông bỏ kính đen xuống rồi nhìn trừng trừng tôi, ổng gằn giọng nhấn từng lời:
- Có bằng chứng tôi làm thì mấy anh cứ còng tay lại còn nếu không có.
16 Tâm trạng con người có lúc tốt, lúc xấu và tôi cũng không ngoại lệ. Đứng trước mặt Sếp Trương, tôi chờ đợi ổng đánh giá về bản báo cáo của tôi sau vụ án vừa rồi.
17 Tôi chờ đợi hồi lâu nhưng có vẻ tình hình không được cải thiện, đã gần 12h đêm mà cứ tắc đường thế này thì bao giờ mới về được đến nhà. Tôi quay xuống mỉm cười nói với em Quỳnh:
- Tình hình này có khả năng là còn tắc dài dài.
18 Lúc 4 mắt chúng tôi nhìn nhau, khuôn mặt nó có đôi chút ngạc nhiên. Nhưng rồi nó cũng không tỏ thái độ nhận ra người quen mà tiến thẳng về phía sếp Trương và bắt tay ổng.
19 - Có kẻ giở trò?
Nói thật là tôi khá hoài nghi vào lời tên đa cấp này nhưng thực sự những gì mà nó phân tích không phải là không có lý. Có vẻ như nó cũng hiểu chúng tôi đang nghĩ gì nên lên tiềng giải đáp:
- Mọi người có bao giờ nghe nói đến thuật dẫn thi chưa?
Tên Nam xồm cười tươi hồ hởi trả lời:
- Cái này tôi biết! Thuật dẫn thi bắt nguồn từ Mao Sơn - Trung Quốc! Các pháp sư Trung Quốc hồi xưa thường dùng thuật này để đưa xác lính chết trận về cố hương an táng!
Nguyễn Điệp mỉm cười nhìn Nam xồm cất lời xác nhận:
- Chính xác! Vậy cậu có biết tại sao pháp sư Trung Quốc có thể điều khiển xác chết không?
Nam xồm mỉm cười im lặng gãi đầu, nói chung không chỉ hắn mà tất cả chúng tôi cũng vậy.
20
- Chỉ là ảnh thi thể người chết do tai nạn giao thông đường sắt thôi mà. . . ! Có gì bất thường sao?
Tôi vừa nhăn mặt vừa lên tiếng hỏi Nguyễn Điệp.
Thể loại: Xuyên Không, Trọng Sinh, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 8